Hạnh Phúc Của Em

Chương 73




Hoàng Ân ngồi trong khung cảnh êm đềm của góc phố đối diện tháp Effen ở Pháp. Khung cảnh này lãng mạn đến nao lòng, hắn nhâm nhi tách caffe còn nóng, nhìn ngắm dòng xe chạy mà chợt thấy hay hay

- anh ra xe chờ tôi! (hắn ra lệnh cho trợ lý của mình)

Sa Sa từ đằng xa bước đến, cô hơi thở dốc vì biết mình đến hơi muộn giờ. Cô nhấc máy lên gọi cho số máy mà lão vườn đưa cho, là số của vị đối tác quan trọng ngày hôm nay.

- chào ngài, không biết ngài đang ngồi ở đâu ạ ?

- khung cửa thứ 2, quán KKK

Cô nhìn vội lên bảng hiệu, đúng là quán này rồi. Vì làng cô cách trung tâm thành phố khá xa nên có phần đến hơi muộn. Cô nhanh chóng bước vào quán, thấy ngay người đàn ông đang ngôi ở đó. Bất giác cô cảm thấy hình ảnh quen thuộc, nhưng cố trấn tĩnh mình lại. Hít thở thật sâu bước đến

- chào ngài, thật sự xin lỗi vì tôi đến trễ (cô cúi đầu một cách thành thật)

Hoàng Ân không tin vào mắt mình, người con gái đang ngồi trước mặt là người mà hắn tìm kiếm suốt bao nhiêu lâu nay. Trái tim hắn nhói lên, hắn đặt ly caffe lên bàn. Ánh mắt hơi run run, khóe môi nháy lên

- hmm... không sao!

Giọng nói quen thuộc này? Sa Sa nắm chặt tay mình lại, can đảm ngước nhìn vị đối tác: là Hoàng Ân. Không sai, người ngồi ngay mặt cô chính là Hoàng Ân. Mọi cảm xúc dường như vỡ ào lúc này

- anh điều tra tôi? 

- em nghĩ anh có thể?

- ...... (ánh mắt cô chợt nhòa đi)

- em sống tốt chứ? người ta có đối xử với em tốt không?

- đây là những sản phẩm mà chúng tôi muốn anh tham khảo! Vì mang tính chất công việc, mong anh hợp tác (Sa Sa cố cất giọng lạnh lùng)

- anh kí. anh kí hợp đồng này!

Hoàng Ân nhanh chóng giật lấy bản hợp đồng trên tay cô kí thật nhanh trước sự chứng kiến của cô. Người đàn ông này càng ở cạnh bên lại càng khiến cô dễ lay động. Cô đã trốn tránh như thế này tại sao ông trời lại áp đặt mang hắn đến lần nữa

- đây! (hắn nhẹ nhàng đặt bản hợp đồng trên tay cô, rồi nhìn cô) phong cách phối đồ của em cũng rất khác, anh vui vì biết em sống hạnh phúc

Cô nhìn lại cách ăn mặc của mình, đúng là hơi hở hang so với phong cách cô thường ngày. Hắn để ý đến những việc nhỏ nhặt thế này làm chi! Có việc gì mà hắn lại bận tâm đến thế

- việc ở đây là xong. Chào anh! (Sa Sa đứng dậy cất bước đi)

Hoàng Ân nắm chặt lấy ta cô, đưa cô đi ra xe. Sa Sa chưa kịp hoàng hồn khi bất ngờ bị hắn làm hành động đó

- anh làm gì vậy? ở đây tôi có thể gọi cảnh sát đến bắt anh bất cứ lúc nào đó !

Hoàng Ân chợt cười, nụ cười đầu tiên hắn ở bên cô. Nụ cười này dường như làm xua tan đi cơn giận dữ muốn lẫn tránh của cô dành cho hắn. Hắn tàn nhẫn thật, tại sao cứ xuất hiện vào những lúc cô thật lòng đã và đang trong tâm trạng quên đi hắn

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Xe hắn boong boong trên con đường đầy nắng, cái náng của mùa thu lúc nào cũng dịu nhẹ và êm ả. Bàn tay hắn vãn cứ nắm lấy tay cô không rời, cô cố gắng buông ra nhưng hình như không có tác dụng

- anh bị điên à? buông ra

- em học cách chống trã quyết liệt từ ai vậy? mạnh mẽ hơn nhiều rồi đó