Mật thất không còn chống đỡ được lâu. Dương Mộc Thanh không có thời gian suy nghĩ nhiều nữa cùng Đàm Mạnh Hùng đi lên cầu thang để ra ngoài. Nhưng cánh cửa đã bị khoá lại, dù hắn lấy vai hất mạnh vào cửa cũng không hề nhúc nhích. Nhưng cô không hề hoảng loạn nói:
- Có lẽ Huyết Quỷ muốn chôn sống chúng ta tại đây.
Lần này đất, cát, xi măng đã sụp xuống tới gần sát lưng hai người rồi. Đàm Mạnh Hùng càng gấp gáp dùng hai tay cố gắng kéo cánh cửa ra hai bên. Mười đầu ngón tay đã trầy trụa nhưng hắn không chịu bỏ cuộc. Một bàn tay thon dài trắng nõn nắm lấy cổ tay của hắn rồi kéo mạnh đi.
Đến khi mở mắt ra, khung cảnh trước mặt là sự hoang tàn. Quán ăn Trung Hoa đã bị sụp đổ thành một đống hỗn loạn. Anh đưa mắt tìm kiếm thì thấy Dương Mộc Thanh nằm ở gần đó, trên lưng là chiếc áo rách dính đẫm máu, vết thương không ngừng chảy máu. Anh chạy tới lật người cô lại nhưng cô đã bất tỉnh.
Đàm Mạnh Hùng lấy điện thoại gọi cho Vương Quân đến.
- Về nhà!
- Đàm tổng anh không bị thương ở đâu nghiêm trọng chứ?
Đàm Mạnh Hùng không trả lời gọi điện thoại bảo Ngô Khiêm đến nhà hắn chờ sẵn. Sau đó cởi áo sơ mi của anh ra quấn lên chỗ vết thương của cô để cầm máu. Nhưng cái áo trắng rất nhanh đã bị nhuốm đỏ.
Lần này anh đã không thể bình tĩnh được nữa. Anh nổi nóng quát lớn với Vương Quân:
- Nhanh đi! Cậu có lái được không? Không thì cút!
- Dạ được! Dạ được!
Vương Quân không nghĩ tới sếp của anh lại mất bình tĩnh như vậy. Lần đầu tiên chứng kiến khiến anh không khỏi rén. Anh nuốt nước bọt một hơi rồi đạp ga mạnh hơn nữa.
Đến khi về tới nhà thì đã có Ngô Khiêm chờ sẵn. Gương mặt cô kém sắt trông thấy rõ. Đàm Mạnh Hùng ôm cô đi vào phòng, vừa đi vừa giải thích tình hình:
- Cô ấy bị cào vào lưng khá sâu, máu chảy ra liên tục tôi không cầm máu được.
- Biết nhóm máu của cô ấy không? Nếu không cần xét nghiệm rồi truyền máu gấp.
- Không! Nhưng tôi nhóm máu O có thể…
- Dù vậy nhưng nếu cô ấy thuộc nhóm máu hiếm thì sao?
- Tra xem cô ấy thuộc nhóm máu gì. Nhanh!
Vương Quân lập tức lên mạng xem thông tin về Dương Mộc Thanh vì cô là người công chúng nên rất có thể sẽ hiện thông tin nhóm máu. Quả thật là có.
- Cô ấy thuộc nhóm máu B. Vậy thì tốt quá rồi, tôi cùng nhóm máu với Dương tiểu thư.
- Lấy của tôi!
Đàm Mạnh Hùng đã đặt cô nằm sấp xuống giường rồi ngồi xuống ghế bên cạnh, một tay để lên bàn nhìn Ngô Khiêm ra lệnh. Vương Quân nghĩ rằng hắn chưa nghe rõ lời mình nói nên nói to hơn.
- Đàm tổng tôi thuộc nhóm máu…. Ưmmm
Ngô Khiêm đã nhanh tay bịch miệng tên lắm lời này lại, cười hề hề rồi đi lại rút máu hắn.
- Cậu đụng phải người đẹp nào cũng đều gặp hoạ hết vậy! Chậc chậc! Lần này lại đưa về tận nhà để trị thương luônnn.
Câu cuối Ngô Khiêm vừa nhấn mạnh vừa dùng lực siết sợi dây buộc bắp tay của hắn lại chuẩn bị lấy máu.
“Lấy máu nhiều một chút để trả thù cho lần trước bị tên này hành hạ mới được” Ngô Khiêm nghĩ thầm.
- Dẹp cái ánh mắt trả thù lộ liễu đó đi!
- Haha bị cậu nhìn thấy rồi! Thật ra tôi cố tình cho cậu thấy đó.
Rất nhanh Ngô Khiêm đã rút xong được một bịch máu 250ml và làm các thao tác y tế truyền máu cho cô. Sau đó dùng kéo cắt bỏ áo đã rách bươm và lộ ra những vết cào dài và sâu trên tấm lưng trắng càng thêm chói mắt. Ý thức được có người không nên đứng đây nhìn nữa nên Đàm Mạnh Hùng lên tiếng đuổi khéo.
- Cậu đi chuẩn bị y phục mới cho cô ấy!
- Rõ!
- Không ổn! Miệng vết thương do trúng độc nên máu cứ chảy liên tục không ngừng. Tôi cần thời gian kiểm tra xem là độc gì.
Ngô Khiêm dùng dao cắt lấy phần da bị nát lấy mẫu đấy cho vào túi zip. Sau đó mới dùng bông gòn tẩm cồn rửa vết thương. Sơ cứu xong liền nhanh chóng thu gọn lại rồi về phòng nghiên cứu của hắn.
Ngô Khiêm đi khỏi một lát thì trong phòng xuất hiện thêm một người. Đột nhiên có người khác nói chuyện làm Đàm Mạnh Hùng giật nẩy mình.
- Chị ấy sao rồi?
- Tên đầu trọc cào vào lưng.
- Là hắn sao? Vậy thì không thể chữa theo cách bình thường được!
- Cậu có cách gì?
- Tôi không chắc, nhưng tôi sẽ thử!
Mạnh Cầm định dùng tu vi của mình độ cho Dương Mộc Thanh. Nhưng lúc này trong phòng lại có thêm vài người.
- Dừng tay! Không được làm bậy.
Đàm Mạnh Hùng nhìn nhóm người mới xuất hiện: “Lại là ai nữa đây? Từ khi nào phòng hắn lại hút khách tới như vậy?”
Ngoài trừ cô gái là Ốc Sên tinh mà Dương Mộc Thanh thu phục lần trước và trong lòng đang ôm một thứ gì đó ra thì tên còn lại anh không biết là ai. Nhưng người vừa nãy ngăn cản Mạnh Cầm là hắn thì phải.