Sáng ngày hôm sau trợ lý của Dương Mộc Thanh là A Mẫn đã đến trước cổng nhà đợi cô như thường lệ. Dương Mộc Thanh xuất hiện vừa đi vừa chỉnh đôi bông tai dáng vẻ vô cùng thanh thoát. Cô vận một chiếc áo sơ mi trắng có thêu những bông hoa đỏ nhỏ xinh và mặc một chiếc váy xếp ly dáng dài. Mỗi bước cô đi phần váy khẽ động. Dáng vẻ thanh cao khí chất này có chút làm người đối diện khó rời mắt.
- Chị Mộc Thanh hôm nay thật soái
- Đa… ta cảm ơn
Dương Mộc Thanh nhanh chóng quay xe kịp, nở nụ cười tươi như ánh nắng ban mai vô cùng ấm áp. A Mẫn thấy mắt mình bị chói quá liền lấy tay dụi dụi mắt.
- Mới tí tuổi đầu mà mắt muội… mắt em đã kém rồi?
- Không phải, là do ánh sáng phát ra từ người chị thực chói mắt. Hì hì
A Mẫn lắc đầu giải thích, khiến Dương Mộc Thanh không khỏi phì cười. Từ lúc nãy cô đã cảm nhận năng lượng thuần khiết từ cô bé này, không ngờ lại dễ thương như vậy.
- Tháng này tăng lương cho em. Mau đi thôi
- Quao!!!!!! Tuân lệnh sếp!
A Mẫn vui vẻ cười đến tít mắt, dùng tay phải giơ lên ngang thái dương ra hiệu chào rồi khởi động xe. Bọn họ định đến nơi casting bộ phim Tang Chỉ Vân truyện. Mấy ngày qua đạo diễn Trương vẫn chưa tìm được người thích hợp cho một vài vai diễn.
Khi họ đến nơi thì đã có vài người casting xong quay về đợi chờ kết quả, còn mấy hàng ghế cũng được lắp kín. Dương Mộc Thanh xuất hiện liền kéo sự chú ý đến, những ánh mắt nhìn cô đều có nhiều ý tứ khác nhau. Người thì thầm khen cô đẹp, người lại khinh thường diễn xuất, cũng có người chán ghét vì thói tiểu thư của cô. Nhưng mà cô không quan tâm, lại trực tiếp đi đến chỗ xếp hàng chờ có chỗ trống thì ngồi vào.
Đợi chừng mười lăm phút thì tới lượt cô, đang định ngồi xuống ghế trống trước mặt thì một cô gái ở đâu chen vào, trực tiếp ngồi xuống. Ánh mắt cô tối sầm lại, nét mặt không vui bày ra nhìn người trước mặt.
- Cô nhìn cái gì? Có ghế trống thì tôi ngồi thôi. Ai bảo cô chậm chạp.
Mọi người nghe ồn ào liền quay sang xem thì thầm tai bảo nhau:
- Cô gái đó bị điên hay sao mà dám giành chỗ với tiều thư Dương gia vậy? Mặc dù trong nghề cô ấy không có chút danh tiếng nhưng mà dù sao cô ấy vẫn là đại tiểu thư của Dương gia đấy.
- Cô ấy là Trương Gia Nhi hot girl mạng mới nổi gần đây đó. Nghe nói fan của cô ta cũng không kém những diễn viên hạng A đâu.
- Thật không ngờ idol giới trẻ hiện nay lại ngang ngược như vậy!
Trương Gia Nhi thấy mọi người đang nhìn về phía bên này bàn tán liền có chút chột dạ, liền bào chữa:
- Thật ra tôi bị chấn thương ở chân nên không thể đứng lâu được. Với lại tôi cũng đến đây một lúc lâu rồi, nhưng vừa rồi mắc vệ sinh nên tôi đã rời hàng một lúc, cô không chấp với tôi chứ?
Dương Mộc Thanh đứng đó, mọi người còn đang đoán mò cô sẽ làm gì, mắng Trương Gia Nhi? Nhưng cô không có động thái nào khác, lại rất nhẹ nhàng đi qua hàng ghế bên cạnh vừa mới có người rời đi rồi ngồi xuống.
- Kết thúc như vậy sao? Uầy! Tôi còn chuẩn bị sẵn điện thoại từ nãy giờ để quay lại drama này nữa vậy mà….
Mọi người thấy không có gì để hóng nữa cũng không bàn tán nữa mà tập trung đọc kịch bản của mình.
Đến lượt Dương Mộc Thanh thử vai, cô bước vào, bên trong có ba người. Một người là đạo diễn Trương, biên kịch Hà Nhi còn người cuối cùng cô thấy có chút quen mắt trên bàn để ba chữ Âu Chí Kiên. Cô lướt mắt qua cả ba người rồi lại dừng ngay người phụ nữ đang mang thai là Hà Nhi, có gì đó không đúng lắm. Hai người này và ekip trong đây đều biết Dương Mộc Thanh, đạo diễn Trương khi thấy cô xuất hiện liền có hơi mất tự nhiên nhưng cũng bảo cô diễn cho có lệ:
- Bắt đầu đi!
Máy quay bấm nút chĩa vào Dương Mộc Thanh, cô nhắm mắt lại đến khi mở mắt ra thì trong lòng mắt đã ngấn lệ nhưng gương mặt vẫn mang vẻ quật cường.
- Ngươi đừng nhìn ta bằng cặp mắt đó. Hiện tại ngươi như thế này đều là do tự mình chuốc lấy. Những nỗi đau xác thịt này có là gì, sao có thể đau bằng ngày ngươi vì ả ta mà sẵn sàng đuổi ta đi. Hahaha… mấy trăm năm ta ở bên huynh lại không bằng một người mới tới vài tháng. Tang Chỉ Vân hơn ta ở điểm nào chứ? Bạch Trung Kiên huynh thật quá đáng hức… hức. Lúc nhỏ khi phụ mẫu vứt ta ở núi Côn Lôn, từng bị đồng môn bắt nạt huynh là người hứa sẽ luôn đứng về phía ta, bảo vệ muội. Vậy mà khi Tang sư muội xuất hiện cô ấy liền cướp sư huynh đi.
Dương Mộc Thanh lúc này nước mắt rơi đầy mặt, bàn tay đưa lên không trung tưởng tượng như đang sờ vào gương mặt của Bạch Trung Kiên, cô lại sụt sùi van nài
- Quay đầu lại nhìn muội được không? Dừng lại nhìn muội một lần thôi. Ở lại bên muội có gì không tốt chứ? Sao ai cũng muốn rời xa muội hết vậy? Hừ! Ánh mắt chán ghét đó là sao hả? Ngươi thấy ta quá đáng thương à? Ngươi không được khinh bỉ tình yêu ta dành cho ngươi.
Dương Mộc Thanh đứng dậy mạnh mẽ vung tay áo lên, ánh mắt ánh lên tia lãnh khí.
Màn diễn xuất vừa rồi làm mọi người quá bất ngờ. Họ còn tưởng mình đang xem phân cảnh Hoa Quế Nhi bắt nhốt sư huynh Bạch Trung Kiên lại rồi tra tấn thật vậy. Đến khi cô đã kết thúc phần diễn xuất của mình được vài phút sau đạo diễn mới hồi thần lên tiếng trước
- Thật không ngờ diễn xuất của cô Dương Mộc Thanh lại tốt đến vậy. Vai Hoa Quế Nhi này cô thủ vai là phù hợp nhất. Tôi đã chờ đợi lâu lắm mới có người diễn đạt nội tâm của nữ phụ trong bộ phim này đó. Cảm ơn cô đã đến buổi casting hôm nay. Chúng tôi sẽ thông báo lịch quay với cô khi có ngày cụ thể
- Cảm ơn.