Editor: May
Bỗng chốc, cuồng tiếu một chút, ở trong lòng nghĩ, con báo nhỏ, em quả nhiên đủ bưu hãn! Lại dám tát Brian!
“Đánh rất tốt!”
Giọng nói lạnh lẽo cuồng lệ của Hoàng Phủ Bạc Ái cực kỳ tự hào,
“Brian, anh cút đi rải nước tiểu tự mình soi gương thật tốt đi, tôi cảm tạ anh? Tôi muốn giết anh!”
Brian sửng sốt, gương mặt cười u buồn chợt trở nên vặn vẹo, cắn răng trầm giọng,
“Ha hả, quả thật là vợ chồng! Mắng chửi người lại có thể đều nói giống nhau.
Chỉ là---”
Ngữ khí Brian hơi dừng một chút,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, anh cảm thấy là khả năng anh giết tôi trước lớn hơn, hay là khả năng tôi giết người phụ nữ của anh trước lớn hơn?”
Ánh đèn mờ tối lay động, ngón tay thon dài trắng bệch của Brian, dọc theo da thịt phấn nộn không ngừng xuống phía dưới, vỗ sờ cổ tuyết trắng giống như thiên nga kia
Bỗng nhiên, ánh sáng lạnh chợt lóe lên, dường như lơ đãng, nhẹ nhàng vẽ một đường.
Máu, dọc theo lưỡi dao kia xẹt qua một vạch nhỏ gần như không thể nhận ra, chậm rãi, chậm rãi, chảy ra một giọt, một giọt……
……
Bỗng chốc!
Cả người Hoàng Phủ Bạc Ái chấn động! Trong nháy mắt mắt đen huyết hồng trợn lên!
“Mày ---”
“Di, làm sao vậy?” Brian nhếch miệng, cười đến tựa như ma quỷ ăn thịt người trong đêm tối, “Hoàng Phủ Bạc Ái, chẳng lẽ bị tôi dọa sợ tới mức nói không ra lời ư?”