Editor: May
Mùi máu tanh trong khoang miệng, lập tức kích thích tất cả ý thức tê mỏi!
“Đừng…… Đừng chạm vào…… tôi!”
Thịnh Vị Ương đột nhiên nâng chân không bị xích khóa trụ kia, dùng sức đá về phía Brian.
Nhưng mà, bởi vì do phương hướng không như ý, chân Thịnh Vị Ương còn chưa đá đến, đã bị Brian dễ như trở bàn tay chế trụ!
Ý cười mỉa mai nơi khóe miệng Brian càng nồng đậm.
Ngón tay thon dài bắt lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Thịnh Vị Ương, động tác ôn nhu vỗ vuốt gót chân của cô.
……
Rốt cuộc Thịnh Vị Ương nhịn không được cả người run rẩy.
Cô rõ ràng nhìn ra được trong ánh mắt màu xanh biếc kia của Brian tràn ngập hận ý điên cuồng, chỉ là, hắn ta lại có thể cười đến vũ mị…… như vậy!
Đúng, vũ mị!
Một loại rất vặn vẹo rất vũ mị!
Chợt, mắt lai nhiễm đỏ của Brian hung ác! Bắt lấy mắt cá chân của Thịnh Vị Ương, gân xanh trên mu bàn tay chợt nhảy, dùng sức vặn một cái!
“Răng rắc” ----
Trong không khí tràn ngập mùi biển, vang lên một đạo âm thanh đứt gãy quỷ dị! Brian lại có thể cường ngạnh vặn gãy xương chân của cô!
Thịnh Vị Ương gần như không hề có dấu hiệu đau thở ra,
“A ---!”
Dù là đàn ông bình thường cũng không chịu được đả kích mãnh liệt như vậy, Thịnh Vị Ương vẫn chỉ là một cô gái nhỏ nhu nhược, khuôn mặt nhỏ vừa rồi còn bị đánh đến sưng đỏ, nháy mắt trắng bệch giống như chết!