Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái cầm lấy di động trên bàn, gọi một dãy số, biểu hiện “bà xã”, trong điện thoại, truyền đến âm bận "tút tút -” ……
……
Cao ốc tập đoàn Hoàng Phủ, trước quảng trường, một chiếc xe taxi vững vàng dừng lại bên lề.
“Cám ơn sư phó.”
Thịnh Vị Ương thanh toán tiền, sau đó liền mang theo túi tay cầm tinh sảo của nhà hàng xuống xe, ngẩng đầu nhìn tầng cao nhất của cao ốc, mắt tươi đẹp xẹt qua một chút cười ngọt ngào xấu xa.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô đến công ty, cũng không có nói với Hoàng Phủ Bạc Ái, phỏng chừng lát nữa đi lên tên kia nhất định đổ ập xuống rống cô,
“Sao em lại tới đây!”
Sau đó bóp eo thon nhỏ của cô, một trận nước miếng cuồng ** gặm!
Khóe mắt Thịnh Vị Ương kéo một cái, cô đã hiểu thấu tính tình của Hoàng Phủ Bạc Ái, nhưng chính cô cũng bị nuôi đến càng ngày càng tệ a a……
Mỗ nữ yên lặng che mặt ing.
Thịnh Vị Ương lại bỗng nhiên nghĩ đến, gặp tổng giám đốc không phải muốn hẹn trước gì đó sao, nếu tiểu thư thư ký người ta không cho cô đi vào thì làm sao bây giờ?
...
“Ting”! Mắt châu của Thịnh Vị Ương sáng ngời.
Không sợ, đến lúc đó cô liền duỗi cổ ra, thực làm ra vẻ ho nhẹ một tiếng, sau đó nghiêm chỉnh nói một câu,
“Ngượng ngùng, tôi là phu nhân của tổng giám các người.”
Đúng! Chà mặt!