Editor: May
Quý Diệc Thừa còn ở trên tuyển tham dự toàn bộ hành trình, nghe được Sở Nam Xuyên ghét bỏ, cười đến trực tiếp vỗ bàn,
“Tiểu Xuyên Xuyên, cậu đừng coi thường gà rán được không? Nhớ năm đó lão đại Liên Thành nhà chúng ta chính là dựa vào một xâu thịt dê nướng xuyến lừa con dâu nuôi từ bé của anh ấy tới tay!
Nói không chừng người ta đây là đang trở lại chốn cũ đấy!”
Sở Nam Xuyên run rẩy đùi trợn trắng mắt,
“Quý yêu nghiệt, tôi lặp lại với cậu lần nữa, đây là ở thành phố E, cũng không phải ở nước Mỹ, sao có thể……”
Hoàng Phủ Bạc Ái lại bỗng chốc sắc mặt cứng đờ, mắt sâu hơi hơi nheo lại!
……
Cửa hàng thức ăn nhanh KFC ở đường cái đối diện.
Thịnh Vị Ương ngồi ở bên cửa sổ, mặt mày tươi đẹp tràn ngập khiếp sợ và nghi hoặc, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đối diện.
Từ một khắc cô đi vào cửa hàng thức ăn nhanh này, cô đã bị giật mình rồi.
Bởi vì, tất cả trang hoàng bài trí nơi này, ngọn đèn nhỏ hình cầu trên trần nhà, sàn nhà gỗ màu rám nắng hoa văn tối, tường trang trí ảnh chụp màu cam……
Thậm chí ngay cả mỗi một bức ảnh chụp trên tường, lại có thể đều giống y như đúc nhà hàng KFC mà lần đầu tiên cô mời anh ăn cơm ở nước Mỹ vào một năm trước!
Còn có món ăn trên bàn cơm này, đùi gà rán, phần khoai tây chiên lớn, phần cơm gà lớn, cánh gà hương cay, còn có rất nhiều…… tất cả đều giống như đúc những món cô gọi lúc ấy.
Ánh mặt trời xuyên qua pha lê chiếu vào.
Jay ngồi ở đối diện cô, quần dài màu trắng, tóc tự nhiên hơi xoăn tán loạn hơi xốc xếch, môi mỏng hồng nhạt ôn nhu giơ lên.
Vẫn là nam ấm áp siêu cấp cười lên là có thể chữa khỏi bệnh trong lòng người ta kia.
Nhưng mà, không biết vì sao, cô lại mơ hồ có chút bất an……
……
Đột nhiên, mí mắt hung hăng nhảy một chút.
Thịnh Vị Ương vừa định mở miệng, lại nghe thấy giọng nói ôn nhuận mà mê người của người đàn ông, thậm chí còn mang theo trêu chọc cười khẽ,
“Ương Ương, còn nhớ rõ nơi này không? KFC mà lần đầu tiên em mời anh ăn cơm, anh dọn nó từ nước Mỹ trở về đây,”
“Jay……” Tâm Thịnh Vị Ương hung hăng chấn động, ngơ ngẩn nhìn Jay, nhưng lại không biết nên nói gì.