Editor: May
Khe hở cửa pha lê điêu khắc, cô gái nhỏ thò đầu ra, trong miệng còn ngậm bọt kem đánh răng, mơ hồ không rõ lầu bầu,
“Làm gì”
“Ngủ”
“Chính anh ngủ đi, em còn muốn đi mua đồ ăn đấy”
Hôm nay mẹ và em gái ba tuổi tới đây, hơn nữa tối hôm qua trong điện thoại nghe Tiểu Ý nói, thật ra công chúa Iris bá tước Anh quốc cũng là bạn chơi cùng theo chân bọn họ từ nhỏ đến lớn.
Tình bạn không thành vợ chồng này, khẳng định cũng phải chiêu đãi thật tốt.
Thịnh Vị Ương hoa hoa lệ lệ làm lơ ánh mắt phun lửa của mỗ nam, rút đầu về tiếp tục đánh răng.
Vì thế, mỗ nam bọc chăn tơ tằm ở trên giường hung hăng ném một cái, lại dùng tiếng nước nào Thịnh Vị Ương nghe không hiểu không biết mắng.
Thịnh Vị Ương nhăn cái miệng nhỏ cười xấu xa, thằng nhãi này ấu trĩ a ấu trĩ
Sân bay thành phố E, đại sảnh đón máy bay của khách vip.
Hoàng Phủ Bạc Ái nắm tay Thịnh Vị Ương, Thịnh Vị Ương đột nhiên nghiêng đầu,
“Ba tuổi, em có chút khẩn trương”
“Em khẩn trương cái gì” Vị Bạc Ái thiếu gia không nhiễm chút khói lửa nhân gian cực kỳ ngu ngốc hỏi lại.
Thịnh Vị Ương yên lặng co rút miệng một chút, hơi đè thấp âm lượng nói,
“Đây không phải là gặp trưởng bối trong truyền thuyết sao”
Hoàng Phủ Bạc Ái càng khinh bỉ cô,
“Lần trước lão già thúi về đến nhà, không phải em còn làm món ăn cho ông ta sao”