Editor: May
Thịnh Vị Ương 囧 囧, xác thật, nếu đột nhiên ngày nào đó Tiểu Tố nói với cô, “Tiểu Ương Tử, lão nương kết hôn”, cô cũng nhất định nổ tung đến hồn phi phách tán, còn khoa trương hơn vậy.
Đột nhiên, Nam Tiểu Tố cười đến thực tà ác,
“Thành thật khai báo, có phải là Jay kia không? Hai người ở nước Mỹ lén lút lãnh chứng! Có phải hay không?!”
Thịnh Vị Ương đang múc một muỗng kem đút vào trong miệng, quyết đoán dùng sức xua tay, một bộ dáng nghe được chuyện khôi hài chê cười nào đó,
“Sao có thể! Tôi và Jay cũng chỉ là bạn bè tốt đơn thuần mà thôi! Cậu đó, nghĩ cái gì vậy!”
Nam Tiểu Tố thực ghét trợn mắt nhìn Thịnh Vị Ương,
“Thân ái, đừng nói với tớ giữa cậu và Jay là tình bạn thuần khiết.”
“Đúng vậy!” Thịnh Vị Ương bật thốt lên gật đầu.
“Vậy cậu biết định nghĩa tình bạn thuần khiết là mị cái gì?” Nam Tiểu Tố cười âm trầm.
“Cái gì?”
“Nếu nói em là lam nhan của tôi, tôi là phấn hồng của anh, thật ra tổng kết một câu, chính là một người dùng tình bạn ngụy trang tình yêu đơn phương của mình với đối phương.”
Thịnh Vị Ương, “……”
Nam Tiểu Tố tiếp tục bổ đao,
“Hiện tại giữa đàn ông và đàn ông, phụ nữ và phụ nữ đều sắp không còn tình bạn thuần khiếu, giữa nam nữ sẽ có cái **p.”
Mắt đào hoa của Thịnh Vị Ương trừng lớn, thân mình cố ý rụt rụt ra sau, kinh hãi hỏi,
“Tiểu Tố, vậy hai ta thì sao?”
“Chân ái!” Nam Tiểu Tố quyết đoán tổng kết hai chữ.
Thịnh Vị Ương cười đến khóe miệng đều kéo tới mang tai rồi, lại tự kỷ hỏi một câu,
“Tiểu Tố, cậu nói nếu Jay thật thích tớ thì làm sao bây giờ?”
“Cái gì làm sao bây giờ?” Một ngón tay của Nam Tiểu Tố chọc ở cái ót Thịnh Vị Ương, lại rít gào, “Bổ nhào bắt lấy chứ sao!”
Thịnh Vị Ương, “……”