Editor: May
Thịnh Vị Ương vừa mới xoay người, Hoàng Phủ Bạc Ái chợt lên tiếng,
“Cứ ở đây xem.”
Thịnh Vị Ương cực kỳ mờ mịt chớp chớp mắt, Hoàng Phủ Bạc Ái lại lôi kéo khóe môi, bổ sung một câu, “Tôi cũng muốn xem.”
Thịnh Vị Ương,
“Ách……”
Bước chân bay đi mở TV, sau đó cả người cuộn chân nhỏ ngồi vào sô pha, Hoàng Phủ Bạc Ái dựa vào sô pha bên cạnh.
Thịnh Vị Ương chỉnh TV tới tin tức giải trí, chính là kênh truyền thông của Hoàng Phủ đế quốc, cô đây cũng coi như là đề cao thu coi tỷ số.
Thịnh Vị Ương gọt quả táo, vừa xem vừa ăn, cắn đến vang rộp rộp, bỗng nhiên cảm giác được mỗ nam hung hăng trừng mắt nhìn cô, khóe mắt Thịnh Vị Ương hướng sang phải,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, anh có muốn ăn táo không?”
“Muốn!” Lệ khí của người đàn ông tăng vọt, rốt cuộc khi nào thì người phụ nữ này mới có thể để anh vào mắt hả……
……
Thịnh Vị Ương cực kỳ vô tội nhăn cái mũi lại, không phải vừa rồi tên này ăn rất nhiều cơm ư, cô cho rằng anh ăn không vô nữa.
Thịnh Vị Ương lại cắn quả táo, sau đó đặt tới trên bàn trà, chọn quả táo đã gọt ở trong dĩa trái cây.
Trong TV đang phát đầu đề tổng giám đốc thiếu gia Quý Diệc Thừa của tập đoàn Diệc thị thành phố A lại ở cùng với nữ nghệ sĩ từ phía dưới công ty nhà mình, Thịnh Vị Ương cảm thán,
“Quý thiếu quả nhiên là người tình trong mắt phụ nữ, Hoàng Phủ ba tuổi, anh nói không sai, anh ta tuyệt đối là một yêu nghiệt.”
Thấy biểu tình hoa si của Thịnh Vị Ương, Hoàng Phủ Bạc Ái suýt tức giận đến ném laptop đi, sắc mặt lạnh đến hận không thể nhỏ ra nước,
“Thịnh Vị Ương, cô thích Quý Diệc Thừa như vậy, rất phong lưu hoa tâm!”
Người phụ nữ trước mặt mình, Hoàng Phủ Bạc Ái quyết đoán vô tình đâm đao anh em, Quý Diệc Thừa một chút cũng không di truyền được chuyên tình từ ông già anh ta, từ nhỏ đã là một sát thủ đào hoa.
Trong văn phòng tổng giám đốc Diệc thị thành phố A, Quý Diệc Thừa không chút để ý đánh hắt xì một cái, ai ở sau lưng mắng lão tử?