Editor: May
Dưới ánh trăng, khuôn mặt nhỏ trắng bệch của cô lạnh lùng không có một tia huyết sắc, ngay cả anh hồng trên cánh môi đều rút đi.
Thân mình mảnh mai không khống chế được run rẩy lên, tựa như nhụy hoa trong nháy mắt mất đi tất cả sức sống, từng cánh điêu tàn.
Hoàng Phủ Bạc Ái gần như liền cường ngạnh dừng lại, ở trước một giây sắp đánh lên!
Nhìn khuôn mặt nhỏ ủy khuất đáng thương, trái tim điên cuồng sắp đau đến, chợt, lại giống như tấm luwosi cắm đầy vô số lưỡi dao sắc bén vọt tới, tức khắc, đau lòng đến máu tươi đầm đìa.
Sao lại có thể!
Sao có thể như vậy……
Vì sao ông trời phải tàn nhẫn với anh như vậy!
Vì sao muốn ở thời điểm cuộc đời hắc ám của anh thật vất vả cảm giác được một tia sáng chói loại, lại hung hăng cho anh một kích trí mạng! Lấy một loại phương thức thảm tuyệt nhất!
Anh vừa mới cầu hôn với cô, cô đáp ứng anh; ở dưới pháo hoa nở rộ, cô ưng thuận nguyện vọng ở bên anh một đời một thế……
Ban ngày bọn họ mới ở bên nhau chụp ảnh cưới, một khắc nhìn thấy cô mặc áo cưới vì chính mình, mặt anh đỏ lên, không khác người đàn ông bình thường, nhìn người phụ nữ mình âu yếm, tim đập thình thịch……
Anh lập tức liền muốn cưới người anh yêu nhất.
Anh em họ?
Ai mẹ nó chính là anh em! Ai mẹ nó muốn làm anh em họ với cô!
……
Bỗng chốc ---
Hầu kết Hoàng Phủ Bạc Ái trượt một cái, một cổ tanh ngọt tùy ý lan tràn.