Editor: May
Kiệt Hận Thiên cũng nổi giận, ngọn lửa thiêu đốt trong ngực lập tức bùng nổ, không chút nào sợ hãi đón nhận, quả đấm của hai người đánh vào nhau, thậm chí giống như nghe được âm thanh nứt xương, nháy mắt bị tiếng hô tràn ngập hận ý che dấu,
“Tao nói bậy thì mày đừng tin!
Mày hoàn toàn không phải do Vân Nhược Vi sinh, mày là con trai của Dạ Ngưng Yên và Hoàng Phủ Thí, mà mẹ tao là Dạ Ngưng Yên, Ương Ương là con gái của Dạ lão Dạ Thần Thương, Dạ lão và mẹ tao là anh em ruột, mày và Ương Ương chính là anh em họ! Tao và mày t/m/d chính là anh em ruột!”
Một hơi rống xong, gân xanh nhảy trên trán Kiệt Hận Thiên đều sắp tuôn ra, dữ tợn, đáng sợ!
Cả người Hoàng Phủ Bạc Ái vọt lệ khí,
“Dựa vào**!”
Trong bóng đêm như màn sân khấu, hai người đàn ông hóa thân thành Tu La địa ngục, hung hăng vặn đánh vào nhau, mỗi một quyền đều gần như là tử thủ!
Hai người đều là đàn ông tiếp nhận thao luyện ma quỷ từ nhỏ, lực độ kia, hận ý văng khắp nơi! Sát khí tận trời!
Đánh đến không có bất luận kỹ xảo gì đáng nói, cứ như vậy anh tới tôi đi chịu từng quyền, giống như muốn đánh đối phương đang sống sờ sờ chết đi!
……
Đầu hỗn loạn của Thịnh Vị Ương đau đớn kịch liệt! Cả người giống như ở trong hầm băng, khí lạnh xâm nhập, không nhúc nhích được!
Tay run rẩy nhặt văn kiện rơi đầy đất lên, chữ chằng chịt tựa như vô số con mối, trơ mắt nhìn chúng nó từng ngụm ăn tâm của chính mình!
Nháy mắt, mắt chua xót!
Tại sao lại như vậy, sao lại biến thành như vậy!