Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi mấp máy môi, thoáng chốc, lãnh đạm một câu,
“Muốn biết?”
“Ừ!”
“Tự em tới xem.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lại kinh hãi, ngữ khí yếu ớt run rẩy hỏi,
“Anh, ý tứ vừa rồi của anh là muốn mời em về nước sao……”
“Tùy em.” Ngữ khí người đàn ông lạnh lùng.
“Về về về!” Cô gái tóc vàng trong điện thoại gật đầu như giã tỏi, “Ngày mai em liền về thành phố E! A, không được, cuối tuần em phải giao thiết kế, vậy bằng không cuối tuần sau! Cuối tuần sau, em liền trở về.”
Hiện tại Hoàng Phủ Bạc Ý đang học thiết kế ở đại học nghệ thuật nước Pháp, sang năm mới tốt nghiệp.
“Ừ.” Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng đáp lại.
Bả vai Hoàng Phủ Bạc Ý lại đột nhiên run lên,
“Anh, vì sao em đột nhiên có loại ảo giác chính mình tự đào một cái hố to cho mình.”
“Đó không phải ảo giác.”
“Ách……”
Hoàng Phủ Bạc Ý vẫy vẫy tay, mặc kệ, cho dù rớt hố, cô cũng phải đi thành phố E nhìn xem vị thiếu phu nhân Hoàng Phủ của anh cô rốt cuộc là thần thánh phương nào!
“Anh, nhưng em nói trước theo như anh nói, nếu em chướng mắt vợ của anh, em sẽ về nước Mỹ giúp Iris.”
“Ừ.” Hoàng Phủ Bạc Ái lại thưởng một chữ.
“Anh,” Hoàng Phủ Bạc Ý bỗng nhiên giản ngữ điệu, “Anh nói với mẹ chưa?”