Editor: May
Quyết đoán, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó giống như khổng tước kiêu ngạo xòe đuôi, lạnh lùng hừ một tiếng,
“Không cho phép sùng bái nam nhân khác! Nghe thấy không!”
Thịnh Vị Ương lại thực chân chó gật gật đầu, ôm mặt Hoàng Phủ Bạc Ái hôn một cái.
Hai người mặc trang phục tình nhân, nhìn rất chọc mắt, cực kỳ hâm mộ!
……
Mỗ soái học đệ bi thống đã cởi áo lót thể thao trắng, nhưng hai tay vẫn gắt gao giữ lưng quần, vẻ mặt muốn khóc ra.
Hoàng Phủ Bạc Ái liếc nhìn,
“Chỉ dựa vào bộ dáng sợ hãi này của nhóc mà còn muốn đoạt bà xã với tôi, lăn trở về nhà uống sữa đi.”
Thịnh Vị Ương yên lặng che mặt, run bả vai nhỏ lên.
Ba tuổi anh có cần độc miệng như vậy không!
Thịnh Vị Ương hòa hoãn một hơi, nhưng lại nghiêm túc gật đầu,
“Học đệ cậu xác thật không có dáng người tốt như chồng của tôi, phỏng chừng uống sữa không có tác dụng, phải vận động nhiều.”
Mỗ vị học đệ, “……”
Vì sao cậu đột nhiên có một loại cảm giác bị nữ thần và bạn trai nữ thần cùng nhau đùa giỡn hả……
……
Thịnh Vị Ương lại đặc biệt thâm minh đại nghĩa nói,
“Thôi, không cần chạy lõa thể, cậu cứ vai trần như vậy chạy một vòng sân bóng rổ đi, thế nào, ba tuổi?”
Thịnh Vị Ương lại nhìn về phía Hoàng Phủ Bạc Ái, Hoàng Phủ Bạc Ái nhướng mày,
“Bà xã em định đoạt.”