Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái liếc mắt mê mang một cái,
“Sao anh biết được.”
Thịnh Vị Ương lại trợn trắng dã tròng mắt, một người là em gái ruột của anh, một người là anh em của anh, điểm bát quái này lại làm không rõ ràng lắm!
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái run rẩy một chút,
“Tiểu Vị Ương em……”
Sau đó trơ mắt nhìn bà xã nhà mình cầm một dĩa chân giò hun khói nướng, tung tăng nhảy nhót đi đến bên phía Nam Tiểu Tố, còn có cùng Iris, các loại giải trí bát quái.
Nả vai đám đàn ông lại đồng thời run a run, lần này là vui sướng khi người gặp họa, lại nhanh chóng dời tầm mắt đi, nhìn về phía một đôi dưới dù mặt trời kia.
……
Chợt, đường nét tà mỹ của Lôi Nặc nổi lên tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Bạc Ý.
Vào lúc tất cả mọi người cho rằng cũng chuẩn bị tốt Tiểu Lôi Lôi muốn nổi bão, vị Lôi thiếu nào đó lại có thể đặt mông xuống, trực tiếp ngồi ở trên mặt đất bên cạnh ghế bãi biển.
Trong tay cầm cá nướng, đầu buồn bực bắt đầu gỡ xương cá, gỡ xương cá……
Thịnh Vị Ương lạnh lùng liếc mắt một cái,
“Không phải nói lần nào cũng đúng ư?”
Cái mũi Nam Tiểu Tố rầm rì,
“Không phải nói hiệu nghiệm chuẩn cmnr sao?”
Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái kéo một cái,
“……”
Sở Nam Xuyên yên lặng quay đầu,
“……”