Editor: May
Nam Tiểu Tố hít sâu một hơi, ngăn chận tiểu vũ trụ thiêu đốt muốn bùng nổ trong thân thể, vẫn là nhịn không được vút cao âm lượng,
“Kỳ Mộ Phi anh ---”
“Kích động như vậy, hay là nụ hôn đầu?”
Kỳ Mộ Phi phong khinh vân đạm hỏi lại một câu, ngăn chặn tất cả lời nói của Nam Tiểu Tố, sắc mặt bạo hồng vọt giận chợt cứng đờ, đã tiết lộ kinh hoảng cô bị người chọc trúng tâm sự.
Sau khi Nam Tiểu Tố trì độn phản ứng kịp, còn dùng một loại ánh mắt giống như khinh bỉ liếc mắt nhìn anh một cái,
“Nụ hôn đầu? Kỳ Mộ Phi anh mở vui đùa ngoài tinh cầu gì, không phải loại đồ vật này nên là vào thời gian 5 năm tiểu học liền biến thành hồi ức che tay lụa tốt đẹp sao?”
Nói xong, Nam Tiểu Tố lại thưởng một trợn trắng mắt tròn vo, hận không thể mặt đều viết chữ to “tôi từng hôn môi”!
Kỳ Mộ Phi nâng khóe môi,
“Nhìn dáng vẻ là tôi suy nghĩ nhiều, nếu không phải nụ hôn đầu, vậy trước đừng nóng giận, xuất phát.”
Nam Tiểu Tố hơi ngẩn ra.
Vừa rồi là cô nghe lầm à? Vì sao cô lại cảm thấy ngữ khí nói chuyện của Kỳ Mộ Phi giống như đang dỗ dành cô, đặc biệt ôn nhu nói, đừng nóng giận.
Ách (⊙⊙)…
Tròng mắt Nam Tiểu Tố yên lặng trắng dã bốn mươi lăm độ về phía trước, bả vai run a run. Nha! Nhất định là ảo giác!
……
Chờ khi Nam Tiểu Tố phục hồi tinh thần lại, Kỳ Mộ Phi đã dẫm chân ga, cánh tay vòng qua bả vai cô, đôi tay nắm ở trên tay lái xe máy.