Editor: May
Đột nhiên ---
Khóa xoay tròn của cánh cửa phát ra âm thanh quỷ dị.
Cả người Thịnh Vị Ương cứng đờ, theo bản năng lui về sau, nhưng lại bị xích lạnh băng kéo lấy, da mắt cá chân đã trầy sát lại nỏng bỏng một trận.
……
Cửa phòng phong bế mở ra.
Trong ánh sáng tối tăm, người đàn ông đi từng bước một tới gần, dần dần, hiện lên gương mặt thấy không rõ lắm.
Khí chất tối tăm như cũ, từ đáy mắt màu xanh biếc kia, phóng xuất ra hơi thở quỷ quyệt.
Chợt ---
Trái tim nhảy lên trong ngực Thịnh Vị Ương vọt lên tới cổ họng! Có chút khó khăn nỗ lực vững vàng hô hấp.
Brian tiến lên, ngồi xuống ở bên cạnh Thịnh Vị Ương, môi đỏ thắm nở nụ cười, lại nói tiếng Trung sứt sẹo
“Tiểu khả ái, tỉnh rồi ư?”
Thịnh Vị Ương nhịn không được bả vai run rẩy, nháy mắt có loại cảm giác người đàn ông này chính là **!
Lại nỗ lực tiếp tục duy trì trấn định, trong mắt trầm tĩnh là lạnh lùng địch ý, giọng nói như chuông bạc, dùng tiếng Anh chất vấn nói,
“Anh là ai? Anh muốn làm gì?”
……
Mắt lai của Brian cả kinh, thật giống như quỷ mị ngửi thấy được mùi huyết nhục của con người, biểu tình kia đột nhiên sáng rỡ, Thịnh Vị Ương chỉ cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.