Editor: May
Sau đó một phen ôm eo Thịnh Vị Ương, xoay người hùng dũng oai vệ đi đến xe thể thao Cadillac ở ven đường, mở cửa, lên xe.
Nam Tiểu Tố, “……”
Thực không bình tĩnh vặn vẹo, tròng mắt yên lặng trắng dã g.
……
Xe thể thao Lamborghini dừng bên cạnh, Kỳ Mộ Phi nghiêng người dựa vào cửa xe.
Gương mặt thanh tuấn ở dưới ánh chiều tà hoàng hôn mạ lên một tầng ánh sáng ấm áp ôn nhu, nhướng mi, ánh mắt nhàn nhạt nhìn cô.
Bỗng chốc, trong lòng Nam Tiểu Tố cả kinh, có chút kinh ngạc.
Sao anh lại ở chỗ này?
Bỗng nhiên vang lên lời của chồng Tiểu Ương Tử vừa nói với cô, bảo Kỳ nhị mang người phụ nữ của anh đi? Chẳng lẽ nói chính là cô?
Dựa vào! Cô trở thành người phụ nữ của anh ta khi nào? Sao cô không biết! Có thể không đoán mò quan hệ không?
Kỳ Mộ Phi cúi người mở cửa phó điều khiển ra, đuôi lông mày lạnh lẽo hơi nhướng lên --
Sắc mặt Nam Tiểu Tố ngẩn ra, tròng mắt quay tròn đảo quanh một vòng, anh có ý tứ gì? Bảo cô lên xe?
……
Thịnh Vị Ương ngồi ở xe thể thao Cadillac, nghiêng đầu cười khanh khách vẫy tay kêu,
“Tiểu Tố, nhanh lên xe đi! Không phải cậu còn muốn uống rượu sao!”
Nam Tiểu Tố dừng hai giây đột nhiên phản ứng lại, một giọng nói rít gào rống lên,
“Tiểu Ương Tử cậu nha - phái phản động này! Lại có thể bán đứng tớ!”
Thịnh Vị Ương cười đến gọi là ngây thơ vô hại!
Hai móng vuốt túm cánh tay Hoàng Phủ Bạc Ái, quyết đoán trốn tránh toàn bộ trách nhiệm đến trên người người đàn ông,
“Tiểu Tố Tố, tớ thật sự cái gì cũng không biết.”
“Cút……” Nam Tiểu Tố dùng sức nghiến răng.
Hoàng Phủ Bạc Ái lại không cao hứng,
“Không cho phép mắng vợ của tôi!”