Editor: May
“Cút.” Sắc mặt hung ác nham hiểm của Hoàng Phủ Bạc Ái nháy mắt đen đến muốn hù chết người, “Anh ta gọi điện thoại cho con báo nhỏ!”
Hôm nay Lôi thiếu không ở trên tuyến, ngược lại Quý Diệc Thừa lại ở đây, ba người đàn ông ăn ý ánh mắt phát sáng, âm lượng của Sở Nam Xuyên vọt cao tru lên,
“Cái gì! Kiệt Hận Thiên gọi điện thoại cho vợ của cậu! Anh ta muốn làm gì!”
Nắm tay nắm chặt của Hoàng Phủ Bạc Ái chợt căng thẳng,
“Hẹn cô ấy ăn cơm, đã đi ra ngoài.”
Vì thế, ba người đàn ông trong video tựa như nhìn người ngoài hành tinh, tròng mắt trợn tròn thẳng tắp nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Bạc Ái, ý tứ biểu đạt thực rõ ràng,
“Hoàng Phủ, vợ của cậu đi ăn cơm với Kiệt Hận Thiên, cậu nha còn ngồi ở nơi này làm gì?!”
Hoàng Phủ Bạc Ái rít gào,
“Các người hiểu cái rắm! Tôi đây là tin tưởng cô ấy!”
Khóe mắt tập thể co giật, thiên lôi, nếu Lôi Nặc cũng ở đây, nhất định trực tiếp bắn lên lời nói thô bạo.
……
Sở Nam Xuyên vuốt trái tim nhỏ ngao ngao kêu,
“Trời ạ! Đây vẫn là Tiểu Bạc Ái tôi yêu đó sao? Lại có thể nói ra lời nói lãng mạn phiến tình như vậy!”
Kỳ Mộ Phi cũng không bình tĩnh nhướng lông mày,
“Quả nhiên đàn ông nói chuyện luyến ái, chỉ số thông minh rớt không phải một cấp bậc →_→.”
Quý Diệc Thừa cười thực tà ác yêu nghiệt,
“Cậu tin tưởng người phụ nữ của cậu, nhưng Kiệt Hận Thiên kia có thể tin sao ~~~?”
Âsn đường của Hoàng Phủ Bạc Ái chợt nhảy dựng, mấy người đàn ông nhìn nhau, sau đó một người tiếp một câu bắt đầu kích thích liên hoàn.
“Hoàng Phủ, cậu ngẫm lại, Kiệt Hận Thiên và vợ của cậu đang ăn cơm trưa dưới ánh nến đó!”
“Hoa hồng màu đỏ lãng mạn, diễn tấu đàn violon say mê, mang theo nến thơm……”
“Còn ôm eo cô vợ nhỏ của cậu khiêu vũ, vừa nói. Oh! Ương Ương thân ái, thật ra, anh thích em rất lâu rồi!”
“Sau đó liền hướng về phía miệng……”
Chợt, người đàn ông tà thanh quát lạnh,
“Anh ta dám!!”