Editor: May
Nam Tiểu Tố làm động tác soái khí vén tóc, kiêu ngạo ưỡn ngực,
“Ngực không phẳng, làm sao bình thiên hạ”
Hạ Mộc Cẩn, “....”
Nam Tiểu Tố bỗng nhiên liếc mắt nhìn, cố ý cười đến sắc nữ tà ác, nhắm thẳng nhìn ngực của Hạ Mộc Cẩn,
“Nhìn kỹ, trước ngực Hoa Hoa nữ thần có nguyên liệu như vậy, tớ đều phải phun máu mũi nha ~~~”
Gương mặt dịu dàng của Hạ Mộc Cẩn đỏ lên, Nam Tiểu Tố run đùi cười ầm lên,
“Ha ha ha”
Hóa ra, Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn đều là người mẫu dưới cờ tập doàn Kỳ thị.
Chỉ là Hạ Mộc Cẩn gia nhập vào năm mười tám tuổi, hiện tại đã sắp 5 năm, người mẫu cũng coi như là một loại nghệ sĩ, tuy rằng Hạ Mộc Cẩn không có đỏ tía (ý là được người chú ý), nhưng cũng làm đến vững vàng bình tĩnh, ở trong vòng dơ dáy được bao nuôi leo lên như vậy, vẫn luôn giữ mình trong sạch, an tâm làm tốt chuyện của mình.
Ách, hiện tại Nam Tiểu Tố nhiều lắm chỉ xem như là tay mơ.
Hôm nay Nam Tiểu Tố và Hạ Mộc Cẩn cùng nhau ở công ty tập luyện đi catwalk, thẳng đến chín giờ tối mới giải tán.
Bởi vì cả ngày cũng chưa ăn cơm, chỉ ăn một lát bánh mì vào lúc giữa trưa, lúc đi qua quán nhỏ ven đường thật sự là không chống lại được mùi hương dụ hoặc, hai cô gái liền ngồi xuống mỗi người gọi một tô mì, lại gọi mười xâu thịt dê ở quán nướng bên cạnh.
Nhưng lúc ăn đến một nửa, một nam bỉ ổi ngồi ở bàn bên cạnh đột nhiên tới đây, trong miệng các loại lời nói ô ếu, muốn phi lễ Hạ Mộc Cẩn.