Editor: May
Trên sô pha, Hoàng Phủ Bạc Ái hận không thể nhíu chặt ấn đường thành chữ “Xuyên”. 川
Con báo nhỏ! Gọi điện thoại với ai vậy chứ! Lại có thể còn cố ý đưa lưng về phía anh! Vừa rồi khi cô xoay lưng qua, anh thấy cô lập tức nở nụ cười, vui vẻ như vậy ư?
Hoàng Phủ Bạc Ái ra vẻ tùy ý xê dịch về trước sô pha, mơ hồ nghe được tiếng đầu khác của điện thoại là một người phụ nữ.
Sắc mặt lệ khí bạo giận của vị Bạc Ái thiếu gia nào đó rút đi một chút.
Trong điện thoại, Nam Tiểu Tố lại hẹn Thịnh Vị Ương đi ra ngoài chơi,
“Tiểu Ương Tử, cậu thành thật khai báo, rốt cuộc gần đây cậu làm gì vậy!
Có phải cõng tớ trộm đàn ông không! Sao gọi cậu đều không ra ngoài được, cậu về nước sắp nửa tháng, hai ta còn chưa gặp mặt đó!”
Nam Tiểu Tố cực kỳ tức giận hừ một tiếng.
Thịnh Vị Ương có khổ nói không nên lời, nghiêng người đi, lại quay đầu lại nhìn Thái thượng hoàng trên sô pha.
Hoàng Phủ Bạc Ái còn chưa kịp thu hồi ánh mắt nhìn chằm chằm gắt gao, trực tiếp chạm vào đôi mắt ủy khuất của Thịnh Vị Ương ở trong không khí.
“……” Khóe môi Hoàng Phủ Bạc Ái cứng đờ giật giật, sau đó lại vẻ mặt ghét bỏ xoay đi.
……
Nam Tiểu Tố đột nhiên khẩn trương hỏi một câu,
“Ương Ương, cậu hẳn sẽ không phải là bị ai đó bắt cóc đi chứ! Phải cầm tiền chuộc đi cứu cậu!”
Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương 囧, nghĩ nghĩ tình cảnh hiện tại của chính mình, thật ra cũng không khác gì bắt cóc, cô chỉ là cao cấp hơn một chút,
“Tiểu Tố, chờ tìm thời gian tớ sẽ nói tỉ mỉ với cậu.”
“Liền hôm nay!”
“……”
“Tiểu Ương Tử……” Giọng nói của người phụ nữ trong điện thoại bắt đầu âm trầm, đây liền dự báo Nam Tiểu Tố muốn nổi bão.
Thịnh Vị Ương liên tục gật đầu,
“Được, lát nữa tớ sẽ gọi cho cậu.”
“Nhanh đi!”
Cúp điện thoại, Thịnh Vị Ương lại đi trở về, đứng ở trước mặt Hoàng Phủ Bạc Ái, trực tiếp mở miệng nói,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, lát nữa tôi đi ra ngoài một chuyến.”