Editor: May
“Có thể được mỹ nữ đánh nghiêng cà phê cũng là một loại vinh hạnh, không phải sao?” Người đàn ông hơi nhướng mày, ra vẻ một bộ dáng rất đắc ý nhẹ trêu chọc.
Thịnh Vị Ương nhìn đến nhịn không được cười cong mắt.
Yên lặng thầm nghĩ, quả nhiên là thân sĩ nhẹ nhàng nha, ngược lại còn an ủi cô.
Nếu là ba tuổi nhà cô bị ai làm đổ cà phê, phỏng chừng có thể sử dụng mắt dao nhỏ lạnh buốt giết người →_→~~~
Thịnh Vị Ương vẫy tay, phục vụ liền tới đây, Thịnh Vị Ương gọi ly Cappuccino còn có bánh mousse cuộn trà xanh, người đàn ông lại gọi một ly latte.
Bởi vì là Thịnh Vị Ương mời khách, cho nên không đổi bàn nữa, liền ngồi xuống, cũng vừa chờ Hoàng Phủ Bạc Ái xuống dưới ăn bữa sáng.
……
Người đàn ông nâng tay lên, cười nói với Thịnh Vị Ương,
“Tôi tên Phí Tư, cô tên là gì?”
“Thịnh Vị Ương.” Thịnh Vị Ương theo lễ tiết nắm một chút.
Lúc này Phí Tư mới nhìn đến trên ngón áp út tay phải của Thịnh Vị Ương đeo chiếc nhẫn kết hôn, có chút kinh ngạc,
“Cô đã kết hôn sao?”
Sau khi hỏi ra miệng, liền lập tức ý thức được vấn đề của mình đường đột, vội vàng xin lỗi.
“Không sao,” Thịnh Vị Ương gật đầu, nhìn nhìn nhẫn kết hôn trên tay, bên môi treo lên một chút ý cười như hoa, “Tôi đã kết hôn rồi.”
Ttrong lòng Phí Tư hơi có chút mất mát.
Không nghĩ tới Thịnh Vị Ương đã có người yêu, bởi vì cô nhìn qua giống như là một học sinh cao trung mười bảy mười tám tuổi.
Nhìn lúm đồng tiền tràn đầy hạnh phúc của Thịnh Vị Ương, nhất định rất yêu chồng của cô, chỉ là cô gái tốt đẹp như vậy, tự nhiên cũng nên dược đối đãi ôn nhu.
……
Chợt, Phí Tư cười đạm đạm, phong độ trêu chọc nói,
“Tôi còn tưởng rằng hôm nay thượng đế tặng tôi một hồi diễm ngộ, không nghĩ tới thượng đế hoàn toàn không cho tôi cơ hội.”