Editor: May
Hai ngày này Hoàng Phủ Bạc Ý vẫn luôn vùi ở trong phòng khách sạn, nơi nào cũng không chịu đi, Lôi Nặc sợ cô luẩn quẩn trong lòng xảy ra chuyện, từ sớm đến tối bưng trà đưa cơm hầu hạ, hận không thể đến Hoàng Phủ Bạc Ý đi WC cũng đi theo, suýt bị cô dùng một chân đá ra.
Buổi tối tụ hội hôm nay, Lôi Nặc chết sống kéo Hoàng Phủ Bạc Ý tới đây, còn vùi ở khách sạn nữa sẽ mọc mốc rồi!
Trong phòng bao khách quý Vip.
Sở Nam Xuyên giơ ly đế cao, ngữ khí hài hước,
“Các bảo bối, tất cả mọi người đều qua cơn mưa trời lại sáng, cụng ly!”
……
Tập thể rất ghét bỏ liếc xéo mắt một cái, nhưng mà cũng đều nâng ly rượu, gần đây dạ dày Thịnh Vị Ương không thoải mái, cho nên uống nước trái cây.
Nam Tiểu Tố ngồi ở bên cạnh Kỳ Mộ Phi, bên kia ngồi Hạ Mộc Cẩn và Sở Nam Xuyên, trầm khản nói,
“Sở thiếu, mọi người chúng tôi là bảo bối, Hoa Hoa là cái gì?”
Sở Nam Xuyên tiến miệng tới, hôn ở trên mặt tuyết trắng của Hạ Mộc Cẩn, cười đến đầy vẻ mặt chân chó,
“Hoa Hoa tự nhiên là thân ái nhất của tôi.”
Một đám người lại đồng thời run lên.
Nhìn dáng vẻ tất cả mọi người đêm nay đều là tới ân ái!
Thịnh Vị Ương bị Hoàng Phủ Bạc Ái bá đạo ôm ở trong ngực, sợ không khí vẩn đục nơi này ô nhiễm con báo nhỏ nhà anh.
Thịnh Vị Ương nghiêng đầu, dựa vào hõm vai Hoàng Phủ Bạc Ái, bộ dáng cười tủm tỉm cực kỳ vô hại, nháy mắt với Nam Tiểu Tố,
“Tiểu Tố, nghe nói một tô mỳ hồ điệp cà chua trứng gà của Kỳ nhị bắt được cậu?”
……
Khóe môi Nam Tiểu Tố nhếch lên một chút, quay đầu hung tợn trừng mắt liếc nhìn Kỳ Mộ Phi một cái, ngụ ý chính là, ai cho anh miệng rộng!
Vẻ mặt Kỳ Mộ Phi bình tĩnh, thản nhiên nói,
“Sự thật như thế, em chính là đáp ứng sau khi ăn mỳ hồ điệp anh nấu.”
Nam Tiểu Tố nhất thời nghẹn lời, “……”
Xem như anh lợi hại!