Editor: May
Hoàng Phủ Thí đang muốn nói chuyện, “cốc cốc” hai tiếng, ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Thịnh Vị Ương,
“Emp, ba tuổi, em vào nha.”
Hai cha con tuyệt đối là ăn ý nhất liếc mắt nhìn đối diện một cái, đồng thời ngậm chặt miệng!
Trong tay Thịnh Vị Ương bưng hai ly cà phê, lúc đi vào, phát hiện không khí phòng sách đặc biệt…… Quỷ dị!
...
Không chỉ ánh mắt thiêu đốt của quỷ ấu trĩ quỷ nhìn chằm chằm vào cô, ngay cả Emp cũng trực tiếp nhìn chằm chằm cô, ánh mắt hai cha con quả thực giống nhau như đúc.
Ách, tình huống gì đây?
Cảm thấy cô lớn lên quá đẹp sao?
……
Thịnh Vị Ương đặt cà phê lên xong, tay nhỏ khẽ nâng, nâng cằm nhọn của mình lên, một vẻ mặt cực kỳ say mê tự kỷ, rất thuần lương chớp chớp mắt,
“Emp, ba tuổi, có phải các người lại bị kinh diễm rồi không?”
Hoàng Phủ Bạc Ái, “……”
Hoàng Phủ Thí, “……”
Hai cha con nhịn không được đồng thời run rẩy khóe mắt một chút.
Hoàng Phủ Thí xem thường,
“Tiểu súc sinh, nhìn bà xã mày chọn lựa đi, lại là một đứa xấu xí không biết xấu hổ.”
Hoàng Phủ Bạc Ái liếc xéo trở về,
“Ông cho rằng chính ông nhiều mặt mũi lắm ư?”
Hoàng Phủ Thí, “…… Cút!”