Kể từ ngày đó, Hàn Chính Phong đã liên hệ với một bác sĩ thiên tài về cho cô. Anh ta nói 1 tháng sau sẽ tiến hành phầu thuật cho cô . Làm cô trong lòng mong chờ đến ngày được phầu thuật. Rồi cô sẽ sớm khỏe lại, được ăn uống ngon miệng và không còn những cơn buồn nôn kia nữa . Nghĩ đến thôi cũng thấy vui rồi . Và …... sau khi khỏe lại cô muốn cùng anh sinh ra một thiên thần nhỏ .
Nghĩ đến việc có thể cùng anh ấy sinh ra một đứa bé có thể sẽ giống cô hay anh làm cô hạnh phúc không tả aaaa
" Chồng ơi "
Hàn Chính Phong mấy nay luôn ở nhà, tài liệu văn kiện gì đều được trợ lý giao đến nhà cho anh . Anh đang làm tài liệu trong phòng khách , nghe thấy tiếng vợ gọi thì quay qua nhìn vợ .
"Em dậy rồi đó à ,gọi anh có việc gì đó "
"Em muốn đến cửa hàng của em một lúc , xem tình hình bên đó rồi em về . Được không "
Giọng nói cô nhẹ nhàng mà cầu hỏi ý kiến của anh , nếu mà anh có không đồng ý cũng không sao . Cô biết bọn họ làm việc rất chuyên nghiệp, cô chỉ qua đó xem xét nhân viên làm việc mà thôi .
Anh suy nghĩ một lát rồi mới lên tiếng
" Đợi anh một lát, anh đưa em đi cho yên tâm . Anh sẽ sai vài vệ sĩ giám sát 24/24 bảo vệ em "
"Em đi rửa mặt, thay đồ rồi xuống ăn sáng đã "
Nghe anh nói sẽ đưa mình đi cô vui lắm
'' Ahhhh, vui quá đi anh ấy nói sẽ đưa mình đi đến đó aaa . Đây là lần đầu mình được ngồi trên xe chồng ...''
"Em thất thần gì đó. vui quá hả "
" Vâng , đây là lần đầu anh đưa em đi mà "
Nghe xong anh chững lại , trước đây mình đối xử với cô ấy luôn lạnh nhạt , bỏ mặc cô ấy nhiều quá . Từ nay mình sẽ đối xử thật tốt với em ấy thật tốt
1 tiếng sau, cả hai ăn uống xong . Cô trang điểm nhẹ rồi lên xe cùng anh .
Trong xe thoang thoảng mùi nước hoa trên mùi người anh tỏa ra .
Đường Khiết từ từ mở ra , trước mắt cô là một căn phòng xa lạ . Không phải phòng cô đặt cũng không phải nhà của cô. Trang trí của căn phòng có 2 màu chủ đạo là trắng đen. Cô ngồi dậy nhìn kỹ càng bao quát của căn phòng, nội thất toàn đồ đắt tiền không à
" Cô dậy rồi à , vệ sinh rồi xuống ăn sáng đi "
Đường Khiết nghe thấy giọng nói kia, cô quay qua phía giọng nói nhìn thấy một người phụ nữa cao tầm mét 7 gì đó. Vẻ đẹp kiều diễm, vẻ mặt có chút lạnh lùng lại vừa ôn nhu mà nhìn cô. Trên người còn đang mặc váy ngủ màu đen .
" Sao tôi lại ở đây, với cả quần áo trên người tôi là cô thay cho tôi à "
Đường Khiết nhìn xuống thân thể mình , nó được thay bằng một bộ áo ngủ chứ không phải chiếc váy cô mặc hôm qua
"Đúng là tôi thay đó, cơ thể cô thật đẹp nha"
Thư Linh nhìn vẻ hoảng hốt của cô thì trêu chọc cô giọng điệu xen chút cười thầm. Muốn xem xem cô ấy có biểu hiện gì .
" Cô ... cô ... sao cô lại làm vậy chứ ….. huhuhu "
Nhìn cô bé kia bị mình trêu chọc phát khóc làm cô phải bật cười mà nói thật ra . Cô bé này dễ khóc thật haizzz .
Tay Thư Linh đỡ trán bất lực nhìn ai kia đang ăn vạ aaa
" Tôi thấy trên người em toàn mùi rượu lên nhờ người làm trong nhà thay đồ mới cho em ... yên tâm tôi chưa thấy gì của em cả . Xuống ăn đi 8 giờ rồi "
Thư Linh thấy vẫn thiếu lên bồi thêm câu nữa
" Tôi là người liêm chính sẽ không nhân lúc ai đó say mà làm loạn đâu, yên tâm. Nhanh vệ sinh rồi xuống lầu ăn sáng "
Sau khi Thư Linh rời đi, Đường Khiết suy nghĩ '' Chị ta thật kì lạ mà, lần đầu gặp mà đã đối tốt với mình như thế .
Chị ta đây là có ý đồ gì với mình '''
Quay ngược về tối hôm qua
Xe của Bách Thư Linh lăn bánh vào gara . Người hầu trong nhà thấy tiểu thư về thì ra đón .
"Mọi người dìu cô ấy lên phòng tôi đi, mang thuốc giải rượu lên phòng tôi cho cô ấy uống "
Những người hầu đều kinh ngạc nhìn cô gái say rượu được tiểu thư đưa về . Trong đầu nghĩ
'' Tiểu thư vậy mà lại đưa một nữ nhân về nhà aaa""'
'' Cô gái này chắc được tiểu thư nhà mình để ý rồi '''
'' Căn nhà này chưa từng có một ai đến đây .. ngoại trừ bố mẹ và ông bà của tiểu thư ra vào . Còn lại tiểu thư
chưa từng dẫn ai đến cả "
'' Tiểu thư độc thân 30 năm cuối cùng cũng để ý ai đó rồi ''
'" Phải báo cho phu nhân với lão gia mới được "'
Bọn họ nhìn nhau cười thầm, cùng có một suy nghĩ mà nhìn người con gái say sỉn kia
...•.
'' Mời tiểu thư dùng bữa, không biết chúng nên xưng cô thế nào'''
Đường Khiết nghe họ nói đầy tôn trọng đối với cô, không hề khinh thường cô hay khinh bỉ hiện trên mặt họ ...
Đường Khiết nhẹ nhàng đáy
" Tôi tên Đường Khiết, mọi người cũng có thể gọi tôi là Khiết Khiết "
"Được, Khiết tiểu thư mời dùng bữa "
Thư Linh nhìn người trước mặt, cô gái này đối xử với người hầu không hề có sự khinh bỉ mà nói nhẹ nhàng với họ ... ''' Cô gái mình nhắm tới đúng là không tồi aaa .. hừm * cười nhẹ "''
" Có món gì em dị ứng hay không hợp khẩu vị cứ nói cho họ biết "
Đường Khiết nhìn bàn đồ ăn trên bàn, rồi nhìn cô gái kia
" Tôi không dị ứng gì cả, món gì tôi cũng ăn được. Tôi không kén món gì cả "
"Ừm, ăn đi "
Sau khi ăn xong cô nhìn người kia một lúc lâu mới dám nói .
"Sao cô lại đối tốt với tôi vậy, chúng ta mới gặp lần đầu "
Thư Linh im lặng một lát rồi nói
" Nếu tôi nói tôi để ý em , em có tin không "
Đường Khiết nghe vậy mặt có chút hoảng, nhìn người kia
" Ý chị là nói chị thích tôi ... không được đâu . Tôi không có thích con gái "
Thư Linh cười cười nhìn từng nét mặt thay đối liên tục của người kia. Thật thú vị
"Em không thử làm sao biết là em không thích "
"Tạm biệt chồng"
" Khi nào xong nhắn anh, anh qua đón "
" Vâng"
" Đó là chồng chị hả, đẹp trai thật đó "
" Chồng chị thật chiều chị nha "
Bị mọi người khen vậy làm cô có chút ngại
" Mọi người vào làm việc đi "