Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!

Chương 4: Sở cảnh sát




Sau khi ba mẹ cô gái kia lên bệnh viện , cô và mấy cô bạn của cô được anh ta dẫn lên đồn cảnh sát .

30 phút sau , tại đồn cảnh sát

Một vị cảnh sát tiến đến phía chúng tôi nói :

" Xin chào , chúng tôi có thể giúp gì cho anh chị "

" Tôi muốn báo án ,... người này cố ý giết chết bạn gái tôi " Hàn Chính Phong nói , giọng có chút mất kiên nhẫn như thể muốn tống cô vào tù nhanh nhất có thể vậy

" Vậy những người ở đây hãy trình bày rõ ràng cho tôi biết tình hình lúc đó "

Cô định lên tiếng thì anh ta nói trước :

" Lúc đó tôi khi vừa đến thấy người bạn gái tôi nằm trên vũng máu , mà cô gái này ở cạnh ngay bạn gái tôi "

Anh cảnh sát quay sang bên này hỏi chúng tôi : " Các cô hãy trình bày tình hình lúc đó lúc đó đi "

Cô từ tốn mà trình bày cho anh cảnh sát nghe : " Hôm nay tôi với các bạn đi cắm trại , tôi với các bạn đi tìm củi với thức ăn . Tôi đi kiếm củi vô tình lạc đường, thấy có tiếng hét thì tôi lại gần đó . Thì thấy cô gái kia rơi xuống, nhìn lên thấy loáng thoáng có bóng người đàn ông "

Cô kể một hồi không biết mệt , trong lòng mong là mình sẽ mau chóng thoáng khỏi nơi này .

" Cô chỉ biết bịa đặt mà thôi " Anh ta không tin , khuôn mặt tức giận cực độ ánh mắt thì cau lại đầy sắc bén như muốn giết người vậy



" Xin anh giữ trật tự " Vị cảnh sát ghi lời khai , nói với anh ta . " Thế hai vị kia có thể làm chứng không "

Tần Thanh Thanh vội lên tiếng nói giúp tôi , giúp tôi giải lỗi oan này :

" Hai đứa tôi nghe tiếng hét của bạn tôi thì chạy lại đó , chạy đến thì thấy cô gái kia nằm trên vũng máu rồi "

Triệu Kiều Anh nói tiếp cho cô bạn mình : " Bạn tôi nhìn một động vật nhỏ còn không dám giết nữa là , sao có thể giết hại một người mà bạn tôi không hề quen biết chút nào chứ "

" Được rồi, các cô cậu hãy theo tôi vào trong để ghi thông tin , và lời khai cụ thể "

Khi này ba mẹ tôi và ba mẹ cô gái kia cũng đã đến . Ba mẹ tôi hốt hoảng chạy lại đến gần bên tôi , lo lắng nói :

" Con đã làm gì mà phải vào sở cảnh sát thế này , con có bị thương ở đâu không " Ba mẹ cô lo lắng kiểm tra xem hết khắp người xem có vết thương trên người nào không. Mặt hiện rõ sự lo lắng rối loạn mà nhìn cô

Thấy ba mẹ lo lắng cô như vậy, cô tủi thân không kiềm chế được cảm xúc nữa mà bật khóc thành tiếng " hu hu hu ..... "

" Con gái mấy người thì có làm sao chứ , nó đã giết chết con gái tôi đây này . Bây giờ nó còn không thì sống chết ra sao kia kìa " Bà ta khinh thường, nói những lời chế giễu cho ba mẹ cô nghe

" Có chuyện đó không con , con đã giết người sao " Khuôn mặt ba mẹ cô hiện rõ lên sự ngạc nhiên nhưng không giám tin , lời nói chưa có tin

" Con không có giết người, ba mẹ phải tin con " . Giọng nói trong tiếng khóc nức nở của tôi



Cô nhìn sang khuôn mặt của anh ta và ba mẹ cô gái kia nhìn rõ sự chán ghét và khinh thường vô đáy kia . Anh mắt màu vàng hổ phách kia như muốn nuốt chọn lấy cô vậy, muốn cô chết nhanh càng tốt vậy.

Bên ngoài có rất nhiều người nhìn cô mà xì xào bàn tán to nhỏ không ngớt:

" Thật không thể tin được mà , khuôn mặt không đến nỗi nào mà có thể làm chuyện giết người đó "

***

" Nhìn khuôn mặt xinh đẹp thế kia lại đi giết người "

" Đúng là nhìn mặt mà không thể thấy được tính người ta như nào mà "

***

" Đồ giết người, đi chết đi "

Tất cả những lời nói chỉ chích , khinh thường thậm tệ nhất đó đều nhắm vào cô mà chửi rủa . Họ không biết sự thật trắng đen phải trái thế nào đã định tội cô là kẻ giết người rồi . Đi theo đám đông mà mắng chửi cô không hề muốn biết sự thật thế nào .

Ba mẹ cô bực tức mà mắng bọn họ :

" Mấy người thôi đi , con gái tôi không có giết người "

1 giờ sau cảnh sát đã dẹp hết đám đông láo loạn kia . Còn cô thì hiện được tạm giam trong sở cảnh sát để điều tra , nếu tra ra không phải cô thì khi đó cô mới được thả ra ngoài . Còn nếu không thì .....