Hàn Tổng, Xin Anh Buông Tha Cho Tôi!

Chương 33: Hiểu lầm lẫn nhau




Lúc cô dậy là 13 giờ hơn, cô định ngồi dậy vươn vai thì ... có thứ gì đó nặng ôm lấy cô . Cô quay qua nhìn, là anh

'' Sao anh ta lại ngủ ở đây , không phải mọi khi anh ta ngủ ở công ty à ! Hôm nay ai nhập vào anh ta à ? '''

Cô đưa tay ra xoay người anh ta ra khỏi người cô , nhưng sức anh ta thiệt là mạnh làm cô không tài nào lay chuyển anh ta được . Nên cô đành phải lay người anh dậy .

" Nè, anh dậy đi. A Phong" Cô nói nhỏ bên tai anh

Bên tai chuyển tiếng nói êm dịu mà quen thuộc, anh từ từ mở mắt, anh nhìn cô gái đang lườm anh với vẻ mặt cau có .

"Có chuyện gì đấy" Anh nhìn cô vẻ khó hiểu

" Anh bỏ tay ra khỏi người em , em muốn dậy "

"Ô , được !" Anh bỏ tay khỏi người cô rồi cũng ra khỏi giường

Cô nhìn anh định ra khỏi cửa, vội nói

"Anh ... sao hôm nay về sớm vậy ? Không phải mọi ngày anh hay ở công ty ngủ trưa à !"

Anh tiếng cô nói thì chợt dừng bước, nhưng khi nghe cô nói xong vẻ mặt anh hơi trùng xuống .

'' Vợ không muốn thấy mặt mình sao, sao lại nói vậy "''

"Em không muốn thấy mặt tôi à ?" Anh vừa hỏi, vừa có chút tức giận trong giọng nói . Rồi anh quay mặt về phía cô đang ngồi ở đó nhìn vào anh

" Nào có, em chỉ thấy hơi lạ nên hỏi chút thôi. Nào có muốn là không gặp anh đâu " Cô cười trừ nhìn anh

''' Em rất vui đó chứ, rất hạnh phúc khi anh ôm em đó . Lại ôm em tiếp đi Hí hí '''

" Vậy thì tốt, hôm nay trời đẹp em có muốn đi đâu không "

Anh nhìn ra ngoài cửa số, gió hiu hiu thổi , dịu mát mà không nóng gắt. Bầu trời trong xanh, những áng mây trắng bồng bềnh bay trong khoảng không. Từ từ mà cũng có thể là nhanh mà tản ra theo thời gian, nắng cũng không có quá nóng mà dịu ấm như mùa xuân vậy .

" Anh chiều nay không phải lên công ty à "

" Không, ra ngoài đi dạo được chứ"

Chợt lúc này cô nhớ đến cô gái lúc trưa mình gặp, tâm trạng cô lại bực bội không thôi. Nghĩ đến cô ta là thấy tức rồi . Hừ ! Anh rảnh thì đi với cô ta đi .

" Tôi không đi, anh đi mà đi với cô bạn gái của anh ý ! Hừ "



Anh nhìn cô đầy khó hiểu '" Chuyện gì vậy, không phải lúc nãy vẫn tốt à. Này là sao vậy, con gái thật sớm nắng chiều mưa mà . Thay đổi con nhanh hơn là lật bánh tráng '''

"Em sao vậy, ai chọc giận em . Để anh xử lý cô ta "

Cô lúc này kể lại mọi chuyện lúc trưa nay cô gặp cô ta cho anh nghe ...

" Chuyện là như này ....bla bla bla~~~~ "

Sau một hồi nghe cô nói thì anh mới hiểu ra , thì ra là do cô ấy mà vợ anh giận anh à .

" Cô ấy là không hiểu chuyện nên nói với em vậy thôi, cô ấy còn nhỏ em đừng để bụng làm chi "

Nghe anh nói xong, vẻ mặt cô càng trở nên khó chịu hơn . Đầu cô chắc sắp bốc khói luôn rồi . "' Thiệt chịu hết nổi mà, ý anh ta đây là cô lớn chấp trẻ con hả. Hừ , vậy thì anh đi mà đi dạo với cô ả đi rủ tôi đi làm chi chứ '''

" Vậy anh đi mà đi với cô người yêu bé nhỏ của anh đi. Tôi cóc thèm đi với anh, cô ta cũng tỉnh rồi mà nhỉ ... " Nói rồi cô lườm anh

'"' Dù gì không phải lý do anh cưới cô là để trả thù cho cô ả kia à . Giờ cô ta cũng tỉnh rồi , chắc anh ta cũng sẽ đá cô đi thôi ... nghĩ mà buồn ghê '''

" Cô ấy tỉnh thì làm sao, em nói vậy là sao " Anh tức giận quát lên với cô

Vì vậy mà cô càng thêm tức giận, cô lúc này không kiềm chế được sự tủi thân cùng tức giận suốt mấy năm qua mà lôi nó ra hết để nói luôn. Anh vì cô ta mà quát cô, tưởng là anh ta đã thay đổi xem ra cô đã nhầm rồi . Ha !

" Không phải trước đây anh cưới tôi vì trả thù cho cô ả à, sao... giờ cô ta tỉnh rồi anh không đi với cô ta đi, HỪ !"

" Đó là chuyện của trước kia thôi, sao em giờ còn nhắc lại làm chi vậy"

" Tôi cứ thích nhắc đó, thì sao . Anh cấm được tôi chắc .. Hừ ! Giờ cô ta tỉnh rồi , chúng ta ly hôn đi . Tôi cho anh cùng cô ta danh chính ngôn thuận mà đến với nhau luôn. Giấy tôi cũng chuẩn bị rồi, chỉ cần anh ký là chúng ta ly hôn ngay "

Anh nhìn cô vừa bất lực, rồi bị cô nói vậy càng thêm giận dữ không kìm được nên tay anh không do dự mà giáng cho cô một cái tát vào mặt

Bốp ~~ Tiếng động vang vọng cả căn phòng

Anh nhìn lại mặt cô bị anh đánh in hằn dấu tay của anh đỏ lựng, rồi anh lại nhìn lại tay mình ... Anh không cố ý đánh cô , chỉ là nhất thời nóng giận mất khôn mà không kìm chế được mà ...

" Anh .... anh ..." Nửa ngày, anh chưa nói được một từ im lặng đứng một chỗ

Cô bị anh đánh mà ng người, tay sờ vô thức sờ lên mặt mình rồi nhìn lên anh .

"Được lắm, anh vì cô ta vậy mà dám đánh tôi ... Ha " Cô cười khinh nhìn anh

Anh thấy cô như vậy nhìn anh, trong lòng nhói lên cảm giác khó chịu

" Anh không cố ý đánh em , em qua đây anh bôi thuốc cho em "



"TRÁNH RA, ANH ĐI VỚI CÔ TA ĐI ! CÚT , ĐỪNG CÓ LẠI GẦN TÔI. TÔI KHÔNG MUỐN THẤY MẶT ANH NỮA " Rồi cô xoay người bỏ đi luôn

Anh lặng nhìn cô khuất xa mình, rồi lại nhìn hành động mình với cô vừa rồi . Anh ngồi thụp xuống nền nhà ...

không gian như trống rỗng trước mắt anh . Anh chỉ muốn giải thích với cô thôi mà , sao thành ra như vậy chứ .

Phía dưới một trận láo động vang lên .

" Thiếu phu nhân ~~ ..."

" Thiếu phu nhân cô đi đâu vậy ~~"

Đám người hầu tinh mắt, hình như nhìn thấy trên má phu nhân một vết bàn tay in rõ trên mặt .

" Hình như vừa tôi đi ngang qua phòng phu nhân với thiếu gia, tôi nghe thấy hai người họ cãi nhau cái gì đó to

เล็ท "

" Tôi nghe hình như cuộc cãi nhau có liên quan đến tiểu thư Đường Khiết, bạn gái trước đây của thiếu gia đó "

Họ trầm ngâm vài giây rồi nói

" Không phải tiểu thư Đường Khiết đang hôn mê sao, sao hai người họ lại cãi nhau chuyện này "

Một người nọ lên tiếng giúp họ giải trừ nghi vấn

" Tôi có nghe nói tiểu thư Đường Khiết tỉnh cách đây không lâu "

" Vậy ... "

"Tiểu thư Đường Khiết gặp Thiếu phu nhân kiếm chuyện nên hai người họ mới cãi nhau ..."

Bọn họ đồng loạt gật đầu, rồi hiểu ý giải tán trước khi Thiếu gia xuống

Cô ra ngoài, bắt một chiếc taxi .

" Tài xế, lái nhanh chút"

Cô nhìn phía sau anh ta không có đuổi theo rồi nhìn bác tài xế

Bác tài xế nhìn cô chỉ gật đầu, nhưng lúc cô không chú ý . Ông ta đã đưa lên một nụ cười gian tà nhìn thân hình nóng bỏng của cô