Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 143




Edit: susublue

"Bạch muội muội, sao ngươi có thể nói như vậy, Lệ Vương điện hạ là Vương gia, ngươi nói như vậy thì đặt điện hạ ở đâu."

Giả bộ hiền lành sao?

Đáng tiếc Vị hôn thê trước kia của Tử Tu cũng hiền thục, nhưng cũng chính nữ nhân có bộ dáng hiền lành đó đã hung hăng phản bội hắn, mà vào lúc ấy Triệu Tử Tu cũng bắt đầu chán ghét nữ nhân, nhất là loại nữ nhân nhìn vẻ ngoài hiền lành như vậy.

"Nàng nói không sai, bổn vương chính là nam nhân của nàng."

Phượng Cơ thật không ngờ Triệu Tử Tu sẽ trả lời như vậy, không phải nam nhân luôn coi trọng mặt mũi sao, rõ ràng lời nói của Bạch Hiểu Tình có chứa ý sở hữu như vậy mà vì sao Triệu Tử Tu lại có thể vui vẻ chấp nhận, nam nhân này không giống người thường sao?

Thật ra Phượng Cơ không biết là không phải Triệu Tử Tu không giống người thường, mà là Triệu Tử Tu không đối xử với Bạch Hiểu Tình giống những người khác, ở trong lòng hắn, Bạch Hiểu Tình là tất cả, nhưng sự vinh quang này hắn lại không cho nữ nhân khác!

"Vậy nàng có thể thì vì sao ta không thể, chúng ta đều đến từ một thế giới!"

Cùng đến từ một thế giới, nhưng những lời này rơi vào trong tai Bạch Hiểu Tình lại hết sức châm chọc, thì ra nàng ta vẫn còn biết nàng và mình đến từ một thế giới, ở thế giới kia mọi người đều không chấp nhận tam thê tứ thiếp, diẽn(daffnlle3<quysdo0n vì sao sau khi Phượng Cơ đến đây lại bắt đầu muốn chia sẻ nam nhân với người khác?

Thật ra Bạch Hiểu Tình đã hiểu lầm rồi, cho tới bây giờ Phượng Cơ không hề nghĩ rằng bản thân sẽ cùng chia sẻ nam nhân với Bạch Hiểu Tình, nàng cho rằng Bạch Hiểu Tình chỉ là một sát thủ không hiểu phong tình nên ngay cả tư cách xách dép cho nàng đều không có, đừng nói tới việc trói chặt một nam nhân, cho nên, nàng nhận định chẳng qua Bạch Hiểu Tình chỉ là một nô tỳ ấm giường cho Triệu Tử Tu mà thôi.

"Ý ngươi là chuyện ta có thể làm được thì ngươi cũng có thể làm được?"

Bạch Hiểu Tình cười chế giễu, trên đời này luôn có những người không biết tự lượng sức mình như vậy, các nàng cho rằng bản thân có được tất cả mọi thứ nhưng thật ra chỉ là tự tưởng tượng thôi.

" Đúng, chỉ cần ngươi có thể làm được thì ta nhất định có thể làm được!"

Phượng Cơ đầy tự tin, nhưng nàng quên, điểm khác nhau lớn nhất giữa nàng và Bạch Hiểu Tình là việc Bạch Hiểu Tình biết võ công!

Nhưng người biết Bạch Hiểu Tình đều biết thân thủ của nàng thủ rất cao, mà thời gian qua chưa từng khiến cho Triệu Tử Tu sử dụng võ công lần nào cả nên không ai phát hiện hắn biết võ công, không thể không nói toàn bộ đều là công lao của Bạch Hiểu Tình, nếu không có Bạch Hiểu Tình giúp thì Triệu Tử Tu không thể giấu diếm được tới ngày hôm nay!

"Ta có thể giết người vì hắn, ngươi cũng có thể sao?"

Bạch Hiểu Tình nhìn Phượng Cơ đầy khinh thường, nàng biết Phượng Cơ là loại người gì, trên thương trường có thể giết người không thấy máu, tuy rằng nàng có bản lĩnh bức tử rất nhiều người nhưng lại không có can đảm đi giết người, ngay từ đầu Bạch Hiểu Tình cũng đã nhìn thấu điều này.

"Giết, giết người..."

Nghe thấy Bạch Hiểu Tình nói, sắc mặt Phượng Cơ trở nên tái nhợt, nàng thật không ngờ Bạch Hiểu Tình sẽ nói những lời này, "Ngươi, ngươi không biết giết người là phạm pháp sao?"

"Phượng Cơ, đừng quên, Tử Tu có thân phận gì, bị ám sát là chuyện rất bình thường, đã muốn ở lại bên cạnh hắn thì tất nhiên nên giúp hắn chắn tai ương, không phải sao, nếu không ngươi có tư cách gì ở lại bên người hắn."

Bạch Hiểu Tình nói rất khinh thường, khiến Phượng Cơ cực kỳ bất mãn.

"Tư cách gì sao, đừng quên, ta có Phượng Lai Lâu, chỉ dựa vào Phượng Lai Lâu ta đã có tư cách ở lại bên cạnh hắn rồi."

Nghe thấy lời của nàng, Bạch Hiểu Tình lại nở nụ cười, khiến Phượng Cơ khó hiểu.

"Phượng Cơ, ta có thể đưa cho ngươi thực đơn thì tất nhiên cũng có thể cho thái tử, tuy rằng ta không giúp hắn, nhưng nếu có thể làm cho ngươi nhận rõ thân phận của mình thì ta cũng không để ý mà hy sinh một chút, ngươi nói xem nếu thực đơn mới của ngươi bị thái tử biết thì Phượng Lai Lâu của ngươi sẽ thế nào?"

"Bạch Hiểu Tình, nói trắng ra là ngươi ghen tị, không muốn Lệ Vương điện hạ có nữ nhân khác, nhưng ngươi cho rằng ngươi phòng được ta thì có thể phòng được tất cả nữ nhân trong thiên hạ sao, nữ nhân như ngươi, tuyệt đối không có ai thích!"

Nghe thấy lời nói của nàng, mặt Triệu Tử Tu trầm xuống, Tình Nhi của hắn sao có thể bị người ta vũ nhục như vậy!

"Không có ai thích? Không có ai thích mới tốt, nếu quả thật có người tự tiện thích Tình Nhi của bổn vương thì bổn vương sẽ nhịn không được mà bầm thây hắn ra thành vạn đoạn!"

Tuy rằng Triệu Tử Tu nói ra lời này là để dọa Phượng Cơ sợ, nhưng đó cũng chính là sự thật, dien(dafnlle3<quys*do0ngiống như Triệu Tử Hằng và Triệu Tử Việt, nếu không phải bọn họ còn có chỗ để dùng thì hiện tại hai người kia đã sớm mất mạng rồi!

Cả người Phượng Cơ lập tức cứng đờ, khó hiểu nhìn Triệu Tử Tu, thì ra ở trong lòng hắn, Bạch Hiểu Tình có địa vị như vậy sao?

Nhưng sau khi khiếp sợ lại bắt đầu tham lam, nàng hiểu những gì Triệu Tử Tu nói, người này một khi đã yêu thì sẽ liều mạng, cho nên, chỉ cần nàng có thể đi vào trái tim hắn thì nàng sẽ trở thành nữ nhân duy nhất của hắn!

Ở thời loạn thế thì được làm nữ nhân duy nhất của đế vương chính là vinh hạnh!

"Phượng Cơ, mặc kệ ngươi làm gì thì bổn vương cũng không hứng thú với ngươi, nhìn gương mặt tính kế của ngươi, bổn vương liền cảm thấy ghê tởm!"

Sắc mặt Phượng Cơ lập tức tái nhợt, nàng thật không ngờ Triệu Tử Tu sẽ nói ra những lời tàn nhẫn như vậy, nàng cho rằng nhất định Triệu Tử Tu sẽ thích nàng, cho dù không thích thì hắn cũng sẽ vì Phượng Lai Lâu mà cưới nàng làm phi!

Nhưng vì sao hiện thực và tưởng tượng lại kém nhau nhiều như vậy!

"Ta có chỗ nào không tốt, ta thông minh, biết buôn bán, lại xinh đẹp, người muốn ta rất nhiều, vì sao ngươi lại xem thường ta"

Thật ra không phải Phượng Cơ cố chấp với Triệu Tử Tu, nhưng vì nàng tự kiêu, bị một nam nhân cự tuyệt làm cho nàng không cam lòng tâm!

"Ngươi thông minh mà lại để cho người khác cướp mất đầu bếp sao? Đến cuối cùng việc buôn bán của mình còn cần Tình Nhi giúp đỡ? Ngươi xinh đẹp thì sao, có thể sánh bằng một phần mười của Tình Nhi không, mọi thứ đều kém hơn Tình Nhi, vì sao ta không thể xem thường ngươi"

Lời chất vấn đau thấu xương, giết chết tâm người khác, thì ra ở trong lòng Triệu Tử Tu Bạch Hiểu Tình lại siêu phàm như vậy!

"Ha ha, Bạch Hiểu Tình, ngươi và ta đến từ một thế giới, còn là tỷ muội của ta, vì sao ngươi muốn giành nam nhân với ta!"

Phượng Cơ khiển trách nhìn Bạch Hiểu Tình, giống như là Bạch Hiểu Tình đoạt nam nhân của nàng, nhưng thật ra là nàng ta cướp nam nhân của Bạch Hiểu Tình mới đúng!

"Phượng Cơ, ta quen Tử Tu trước, sao lại là giành với ngươi, chẳng lẽ trên đời này chỉ cần là người ngươi thích thì đều là của ngươi sao? Con người sống trên đời, chuyện đầu tiên nên học là phải biết liêm sỉ.”

"Ngươi!"

Nàng cho rằng bản thân nói vậy Bạch Hiểu Tình nhất định sẽ thoái nhượng, thật không ngờ chẳng những Bạch Hiểu Tình không thoái nhượng, ngược lại còn châm chọc nàng, rốt cuộc là tại sao?

Đến bây giờ, Phượng Cơ vẫn không hiểu Bạch Hiểu Tình, Bạch Hiểu Tình không phải là thánh mẫu, nếu ai thật sự coi nàng là bằng hữu thì nàng sẽ thành tâm đối đãi, nhưng nếu không phải thật sự muốn làm bằng hữu thì nàng cũng sẽ không lưu tình.

Thật ra nàng không hề chán ghét Phượng Cơ, nhưng lần này nàng ta lợi dụng Băng Băng, lại còn có ý đồ với Triệu Tử Tu, hiện tại giữa hai người đã trở thành kẻ thù rồi.

"Tình Nhi, chúng ta đi thôi, còn về Phượng Lai Lâu chúng ta không cần hợp tác nữa."

"Đã như vậy thì Phượng cô nương, chúng ta không làm khó ngươi nữa, chỉ cần ngươi trả tiền vốn lại cho chúng ta là được rồi, lợi nhuận của ngươi dù chỉ một chút ta cũng không cần."

Miễn cho đến lúc đó bị nàng vu khống là chiếm tiện nghi của nàng, như vậy thì thật sự không thể giải thích!

Nhìn hai người rời đi, mắt Phượng Cơ đầy vẻ không cam lòng, rõ ràng nàng mới là người ưu tú nhất, Bạch Hiểu Tình là cái gì!

Hừ! Sớm muộn gì cũng có một ngày nàng bắt Triệu Tử Tu quỳ gối trước mặt nàng, cầu xin nàng gả cho hắn!

Không thể không nói, đến lúc này Phượng Cơ vẫn còn ảo tưởng, Triệu Tử Tu là loại người nào, toàn bộ kinh thành đều biết, chỉ vì nàng thấy Triệu Tử Tu dịu dàng với Bạch Hiểu Tình nên đương nhiên cho rằng Triệu Tử Tu cũng sẽ dịu dàng với mình.

Nhưng nàng lại không biết trên thế giới này người có thể khiến Triệu Tử Tu đối xử dịu dàng chỉ có Bạch Hiểu Tình.

Không, có lẽ nàng biết, nhưng lại không muốn thừa nhận, không muốn thừa nhận bản thân kém hơn Bạch Hiểu Tình.

"Nữ nhân kia thật ghê tởm, Tình Nhi, sao nàng lại đến từ một nơi với người như vậy."

Giọng nói của Triệu Tử Tu đầy khinh thường, thậm chí là có chút chán ghét, cho tới bây giờ hắn đều không thích nữ nhân, nếu không phải là Bạch Hiểu Tình đi vào tim của hắn thì hiện tại hắn vẫn không thích nữ nhân.

Nhưng hôm nay lại có một nữ nhân cao ngạo bố thí nói để cho hắn cưới nàng, diễn([daffn<lle3*quysdoon cảm giác này thật sự làm cho người ta chán ghét!

"Không cần phải để ý nàng ta, nàng ta tự tìm đường chết, như vậy thì cứ thành toàn cho nàng ta là được rồi, nàng ta quan tâm Phượng Lai Lâu như vậy thì chỉ cần Phượng Lai Lâu biến mất sẽ chính là một hình phạt không nhỏ đối với nàng ta rồi!"

Bạch Hiểu Tình cười khẽ, trên đời này mỗi một người đều có nhược điểm, mà nhược điểm của Phượng Cơ chính là Phượng Lai Lâu.

Phượng Lai Lâu là niềm kiêu ngạo của nàng, cũng là nhược điểm của nàng, nếu muốn đối phó nàng ta thì chỉ cần hủy Phượng Lai Lâu là đã đủ làm cho nàng ta sụp đổ rồi.

"Được, chỉ cần nàng cảm thấy được là tốt rồi, chuyện này nàng quyết định đi."

Triệu Tử Tu tin tưởng Bạch Hiểu Tình, tin tưởng nàng sẽ không để cái nữ nhân được thoải mái!

"Được."

Cảm giác được Triệu Tử Tu tin tưởng mình, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cười, tất nhiên nàng sẽ không để nữ nhân kia được sống tốt, đương nhiên nàng sẽ không để Phượng Cơ chết, dù sao nhiều khi cái chết chính là giải thoát, nàng muốn nữ nhân kia còn sống để chịu dày vò!

Đầu tiên là lừa gạt Băng Băng, sau đó lại dùng thân phận tỷ muội để giành nam nhân của nàng, quả thực là không thể tha thứ!

Ở trong mắt Bạch Hiểu Tình quan hệ tỷ muội rất linh thiêng, mà hiện tại, hành vi của Phượng Cơ chính là đang vấy bẩn hai chữ tỷ muội này, nàng sẽ khiến nàng ta trả giá thật nặng!