Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 138




Edit: susublue

"Vậy Bạch cô nương nói cái giá ngươi có thể trả đi, dù sao Vạn Xuân Các có giá trị thế nào ta nghĩ Bạch cô nương hiểu hơn bất cứ ai, như vậy..."

Tú bà biết có một số việc đã được định sẵn, như vậy lúc này điều bà cần làm là đổi lấy lợi ích lớn nhất cho bản thân, dù sao bà cũng được xem như thương nhân, chỉ là kiểu buôn bán hơi đặc biệt một chút thôi.

"Không, ta nên hỏi xem Thẩm lão bản muốn cái gì mới đúng, dù sao ta không biết gì về hắn, không biết Thẩm lão bản cần cái gì, đương nhiên, lúc này muốn hắn trả lời liền thì cũng có chút ép buộc, như vậy đi, ta cho Thẩm lão bản một tháng để suy nghĩ, đến lúc đó hi vọng hắn có thể cho ta một đáp án vừa lòng."

Bạch Hiểu Tình mỉm cười nói, nhưng lại làm Thẩm Vạn Xuân hiểu rõ, thiếu nữ này nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng tâm địa lại không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, thậm chí có thể nói là cực kỳ nguy hiểm!

"Đã như vậy thì tất nhiên ta sẽ suy nghĩ thật kỹ."

Tuy rằng trong lòng không muốn, nhưng bà vẫn đồng ý với Bạch Hiểu Tình, bởi vì bà biết, nếu bà không đồng ý thì người chịu thiệt cũng sẽ là bản thân, bà có thể thấy được vị cô nương này khôn khéo cỡ nào, nếu bản thân không đồng ý thì có lẽ sẽ gặp rắc rối lớn!

"Vậy ta sẽ chờ tin tức của bà."

Nói xong Bạch Hiểu Tình kéo Triệu Tử Tu rời đi, dù sao đã đạt được mục đích rồi, một tháng sau nàng tin chắc rằng bà ta nhất định sẽ cho nàng một đáp án vừa lòng.

Hiện tại nàng hoàn toàn không lo lắng Thẩm Vạn Xuân sẽ nhân cơ hội này để gây khó dễ cho nàng, bởi vì nàng khẳng định Thẩm Vạn Xuân tuyệt đối không dám, diễn([email protected] dù sao nếu Thẩm Vạn Xuân thật sự chống đối chuyện lần này, như vậy nàng có rất nhiều biện pháp lấy được Vạn Xuân Các mà không phải trả cái giá quá cao.

Đương nhiên, biện pháp này nàng biết, Thẩm Vạn Xuân cũng biết, cho nên Thẩm Vạn Xuân tuyệt đối sẽ không giở thủ đoạn.

"Tình Nhi, vì sao nàng lại muốn Vạn Xuân Các, nàng cũng biết nơi đó là thanh lâu, không phải là nơi tốt đẹp gì."

Bởi vì chán ghét nữ nhân, cho nên ở trong lòng Triệu Tử Tu ngoài Bạch Hiểu Tình ra, không có một ai tốt cả, mà thanh lâu lại là nơi nhiều nữ tử nhất.

Quan trọng nhất là những nữ nhân kia đều bán mình vì tiền, mà người như thế Triệu Tử Tu hoàn toàn khinh thường, bởi vì bọn họ sẽ làm hắn nhớ tới Lam Ngọc Nhi vì quyền thế tiền tài mà bỏ hắn.

"Có phải nơi tốt không cũng không quan trọng, quan trọng giá trị đằng sau nó, Tử Tu, chắc chàng cũng biết mặc dù bây giờ chàng có sức mạnh lớn nhưng là không có một hoàn thiện mạng lưới tình báo, tuy rằng nói ngươi muốn những tin tức chàng muốn biết thì dĩ nhiên ám vệ có thể điều tra giúp chàng, nhưng điều kiện tiên quyết là chàng phải muốn biết."

"Nhưng Vạn Xuân Các thì không giống vậy, chỗ đó là một nơi hỗn tạp, có rất nhiều chuyện không cần thiết phải điều tra cũng có thể biết, ta nói như vậy chàng đã hiểu chưa?"

Thật ra Triệu Tử Tu cũng đoán được mục đích của Bạch Hiểu Tình, nhưng hắn vẫn không hy vọng nàng liên quan đến mấy người đó.

"Được rồi, chúng ta hồi phủ đi, bữa trưa có muốn ăn gì không." Bạch Hiểu Tình cũng hiểu Triệu Tử Tu đang lo lắng cái gì, nhưng nàng lại cảm thấy hoàn toàn không cần thiết phải lo lắng.

"Nàng làm."

Ý rất đơn giản, chỉ cần là Bạch Hiểu Tình tự tay làm là được rồi, dù làm ra cái gì thì Triệu Tử Tu cũng không để ý, dù sao Triệu Tử Tu cũng không kén ăn, chỉ cần có ăn là đủ rồi.

"Được, trở về ta làm cho chàng."

Nhìn biểu cảm ao ước của Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không thể từ chối, có lẽ Triệu Tử Tu cũng không phải thích ăn đồ nàng làm mà chỉ muốn tìm được sự ấm áp từ những món ăn mà nàng làm.

Nhưng sau khi trở lại Vương phủ Bạch Hiểu Tình cũng không làm đồ ăn cho Triệu Tử Tu, nguyên nhân rất đơn giản, vì trong vương phủ có khách, chính vị khách nhân này quấy rầy toàn bộ kế hoạch của hai người.

"Băng Băng, sao ngươi lại tới đây?"

Nhìn thấy Băng Băng, Bạch Hiểu Tình cảm thấy bất ngờ, rõ ràng mấy ngày hôm trước hai người mới gặp nhau, không ngờ bây giờ nàng lại xuất hiện ở nơi này, Bạch Hiểu Tình hiểu Băng Băng, nếu không có chuyện gì thì nàng sẽ không xuất hiện ở đây, bây giờ có mặt ở đây chắc hẳn là có chuyện rất quan trọng.

"Hiểu Tình, ngươi có biết Phượng Lai Lâu của Phượng tỷ tỷ xảy ra chuyện hay không?"

Một câu nói đã khiến Bạch Hiểu Tình nhíu chặt mày, Băng Băng ẩn nấp ở một nơi như vậy thì sao lại biết được chuyện này?

"Ừ, ta biết, Phượng Cơ đã nói với ta, nhưng còn ngươi, sao ngươi biết được tin này?"

Chẳng lẽ Băng Băng tự điều tra, đương nhiên nếu là như vậy thì Bạch Hiểu Tình vẫn có thể hiểu, dù sao Băng Băng có bản lĩnh thế nào, Bạch Hiểu Tình hiểu rất rõ, nếu chính nàng đi điều tra, thì không thể không biết.

Nhưng điều khiến Bạch Hiểu Tình không hiểu là vì sao bỗng nhiên Băng Băng lại điều tra chuyện của Phượng Cơ.

Như vậy nguyên nhân duy nhất khiến Băng Băng biết chuyện này chính là có người khác cố ý nói cho nàng biết, là người nào nói thì Bạch Hiểu Tình đã rõ rồi.

"Đương nhiên là Phượng Cơ tỷ tỷ nghĩ cách nói với ta, chắc ngươi cũng biết ta có huấn luyện một con chim, dù chúng nó ở đâu cũng đều có thể tìm được ta, cho nên..."

"Về sau đừng dùng cách này nữa, nhất là nơi ẩn nấp của ngươi, Băng Băng, nếu người khác diệt thế lực của Tử Tu vì ngươi thì ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi!"

Tuy rằng Băng Băng là bạn tốt của mình, nhưng không thể làm bạn với nàng cả đời, tuy rằng rất quan trọng, nhưng lại không phải là quan trọng nhất.

Giống như là ở trong lòng Băng Băng, nàng cũng rất quan trọng nhưng cũng không phải là quan trọng nhất, ở trong lòng nàng người quan trọng nhất, vẫn là Đại Long!

"Yên tâm, Hiểu Tình, những thứ kia ta không cho người khác biết, chỉ có một con chim ở chỗ Phượng tỷ tỷ cho nên ngươi hoàn toàn không cần lo lắng nàng ta sẽ làm ra chuyện gì dù sao hiện tại nàng ta và chúng ta đều ngồi chung một thuyền."

Băng Băng không thèm để ý, dù sao các nàng đều xuyên việt đến thế giới này, các nàng mới là người thân cận nhất, cho nên, hoàn toàn không cần lo lắng các nàng sẽ phản bội nhau.

"An tâm? Băng Băng, nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn không có tiến bộ!"

Nghe thấy Băng Băng nói, biểu cảm của Bạch Hiểu Tình cũng không tốt lắm, diễn(dannf[lle3<quysdo0n thậm chí là có chút ý lạnh, nhiều năm như vậy mà Băng Băng vẫn hồn nhiên, vẫn tin rằng trên thế giới người tốt nhiều hơn người xấu, thật không biết sao nàng có thể sống được tới ngày hôm nay!

"Hiểu Tình, ngươi nói cái gì, ngươi không được quên Phượng tỷ tỷ mới là người cùng một thế giới với chúng ta, còn thân hơn so với Triệu Tử Tu, ngươi xem hiện tại ngươi vì hắn đã biến thành bộ dáng gì rồi!"

Nói thật, ngay từ đầu Băng Băng đã không thích Triệu Tử Tu, ánh mắt hắn nhìn Bạch Hiểu Tình có tính độc chiếm quá mạnh, giống như ngoại trừ hắn ra thì không cho phép Bạch Hiểu Tình nhìn ai, loại cảm giác này cả nàng và Đại Long đều không thích!

"Vì nàng ta là người cùng một thế giới với chúng ta nên ta mới càng lo lắng hơn, ở xã hội hiện đại không có thương nhân nào không muốn lợi ích, không giống như thương nhân thời đại này coi trọng danh dự, ngươi cảm thấy nếu có người ra vạn lượng hoàng kim muốn mua mạng của ta và Tử Tu thì Phượng Cơ có hạ độc trong đồ ăn của ta và Tử Tu không?"

Vốn dĩ nàng còn không nghĩ Phượng Cơ là loại người này, nhưng hiện tại nàng đã hiểu, Phượng Cơ chính là loại người đặt lợi ích lên trên hết.

Vốn dĩ nàng còn đang do dự có nên thật sự bắt đầu gây dựng sự nghiệp hay không, nhưng khi gặp Băng Băng, nghe thấy lý do Băng Băng tới đây, Bạch Hiểu Tình chỉ biết Phượng Cơ tuyệt đối không đáng tin cậy, nếu vào lúc đoạt vị cần đến nàng ta thì nàng ta nhất định sẽ dùng cách nào đó mà có thể trả giá ít nhưng lại đổi được hồi báo nhất.

Đương nhiên, làm như vậy cũng không sai, sai là nàng không nên hạ thủ với Bạch Hiểu Tình vì Bạch Hiểu Tình ghét nhất là bị người khác tính kế.

Hiển nhiên hiện tại Băng Băng xuất hiện ở đây là vì Phượng Cơ tính kế nàng.

Nghĩ đến đây, khóe miệng Bạch Hiểu Tình nhếch lên, hiện tại Phượng Cơ tính kế nàng có lẽ cũng không phải chuyện xấu gì, dù sao chuyện lần này đã cho nàng biết Phượng Cơ là một người không đáng tin, nàng có thể tiến hành kế hoạch của mình, khi mọi chuyện đã được giải quyết hết thì hoàn toàn không cần lo lắng vào lúc mấu chốt sẽ bị Phượng Cơ hội phản bội.

"Phượng tỷ tỷ nhất định sẽ không làm ra chuyện như vậy, có phải là Triệu Tử Tu nói với ngươi cái gì không, Hiểu Tình, hắn luôn không thích ngươi tiếp xúc với người khác, ngươi không thể hoàn toàn tin tưởng lời hắn nói!"

Băng Băng cực kỳ bất mãn với Triệu Tử Tu, hiện tại lại càng bất mãn hơn, dù sao Phượng Cơ, Bạch Hiểu Tình và nàng đều đến từ một thế giới, hiện tại Triệu Tử Tu lại biến thành người nàng tin tưởng nhất, hỏi sao các nàng không căm tức được!

"Lạc Y Băng, ta là người thế nào mà ngươi còn không biết sao, nếu không có căn cứ thì sao ta có thể tùy ý vu tội cho người khác, hiện tại ta dám nói những lời này với ngươi thì tất nhiên là có chứng cớ chứng minh đây là sự thật, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta là người sẽ vì tình yêu mà buông bỏ quy tắc của bản thân sao?"

Ở trong lòng Bạch Hiểu Tình địa vị của Triệu Tử Tu thật sự rất cao, nhưng nàng cũng sẽ không vì Triệu Tử Tu mà đi vu tội cho người khác, hơn nữa loại người như Phượng Cơ thì nàng không cần phải vu tội, nếu thật sự làm như vậy nàng sẽ thấy bản thân thấp kém!

"Hiểu Tình, ngươi có bây giờ ngươi đang nói cái gì hay không, ngươi hoài nghi Phượng tỷ tỷ vậy mà ngươi lại còn nói ngươi không phải người vì tình yêu mà phá vỡ quy tắc của bản thân sao!"

"Lạc Y Băng ngươi nói cho ta biết, ngươi hiểu Phượng Cơ được bao nhiêu, ngươi có thể khẳng định nàng là loại người gì sao?"

Một câu hỏi nhàn nhạt đã thật sự khiến Lạc Y Băng ngây ngẩn cả người, đúng vậy, nàng thật sự không hiểu Phượng Cơ...