Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 133




Edit: susublue

"Nhưng, Hiểu Tình, nếu quả thật có một ngày ngươi chịu uất ức, nhất định phải nói với ta, dù sao chúng ta là bằng hữu, là bằng hữu tốt nhất."

Trên thế giới này có lẽ nàng quan tâm không ít, nhưng đối với Băng Băng mà nói, người có thể trở thành bằng hữu thật sự, có lẽ chỉ có một mình Bạch Hiểu Tình, đối với nàng, Bạch Hiểu Tình không chỉ đơn giản là bằng hữu đến từ một thế giới, mà là tri kỷ của nàng.

"Yên tâm, sẽ không, hắn không phải là loại người như ngươi nói."

Bạch Hiểu Tình hơi lắc đầu, trên mặt lại có ý cười dịu dàng, Triệu Tử Tu là loại người gì, không ai hiểu hơn Bạch Hiểu Tình, hắn đối xử tốt với nàng, nàng hiểu rất rõ, trên đời này không có bất cứ kẻ nào có thể đối xử tốt với nàng hơn hắn.

Nghe thấy lời nói của Bạch Hiểu Tình, Băng Băng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, có một số việc, thật sự không có biện pháp giải quyết, có lẽ Triệu Tử Tu chính là kiếp số định sẵn của Bạch Hiểu Tình.

Nhưng Băng Băng không biết, thật ra Bạch Hiểu Tình mới chính là kiếp số của Triệu Tử Tu, diễn([email protected]<lle3>quys[d00n nếu trên đời này không có Bạch Hiểu Tình, Triệu Tử Tu sẽ là một nam nhân hăng hái cỡ nào, tiền đồ của hắn không có giới hạn, nhưng vì Bạch Hiểu Tình xuất hiện, tất cả mọi thứ đều không còn giống trước nữa.

"Hiểu Tình, dù sao ngươi thấy tốt là được, đến lúc đó đừng để bản thân hối hận, trên đời này không có thuốc chữa hối hận."

Băng Băng biết, sao Bạch Hiểu Tình có thể không biết, nhưng nàng biết bản thân sẽ không hối hận, ở chung với hắn trong thời gian dài như vậy, Bạch Hiểu Tình đã sớm biết Triệu Tử Tu là người thế nào, người như vậy, làm sao có thể làm nàng hối hận.

"Những gì ngươi nói ta đều biết, nhưng chuyện ngươi lo lắng tuyệt đối sẽ không xảy ra."

Nàng tin tưởng lời hứa của Triệu Tử Tu, bởi vì từ trước cho tới nay, chỉ cần là chuyện Triệu Tử Tu hứa thì toàn bộ đều thực hiện, cho nên Bạch Hiểu Tình có lý do cho rằng Triệu Tử Tu sẽ không lừa gạt nàng.

Băng Băng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, quả nhiên Bạch Hiểu Tình là người cố chấp, rốt cục Triệu Tử Tu có cái gì tốt, lại làm cho nàng khăng khăng một mực như vậy!

"Băng Băng, ngươi không cần nghĩ nhiều, vì hắn, ta tình nguyện. Giống như hắn tình nguyện xóa bỏ tam thê tứ thiếp vì ta vậy."

Bạch Hiểu Tình cười khẽ, có lẽ lời của Triệu Tử Tu người khác sẽ không tin, nhưng Bạch Hiểu Tình sẽ tin.

"Hiểu Tình, ngươi điên rồi sao, lời nói của nam nhân mà ngươi cũng tin, chẳng lẽ ngươi không biết những lời đó đều chỉ để dỗ ngươi thôi sao?"

"Cho tới bây giờ bổn vương đều không hề dỗ Tình Nhi, chỉ cần bổn vương nói, thì nhất định sẽ làm được, chuyện này không cần ngươi lo lắng."

Ngay khi Băng Băng còn muốn nói điều gì đó, Triệu Tử Tu đã đi từ ngoài cửa vào, mặt âm trầm, trên mặt còn có hàm xúc lạnh lùng, nữ nhân này luôn nói không thể, nếu nói tiếp, không biết Tình Nhi sẽ nghĩ thế nào nữa, hắn có thể mất tất cả, nhưng tuyệt đối không thể mất Tình Nhi.

"Tử Tu, ta biết, lời chàng nói ta đều tin."

Thấy cả người Triệu Tử Tu căng thẳng, trong lòng Bạch Hiểu Tình lại thấy bất đắc dĩ, chẳng lẽ lời của nàng không đáng tin như vậy, biết rõ trong lòng nàng chỉ có một người, vậy mà hắn còn không tin sao?

"Ta..."

"Được rồi, chúng ta hồi phủ đi."

Biết Triệu Tử Tu muốn cảnh cáo Băng Băng chút gì đó, nhưng điều đó cũng không quan trọng, bởi vì đối với Bạch Hiểu Tình mà nói, Triệu Tử Tu là toàn bộ của nàng, dù sao người duy nhất trên đời này có thể trở thành lý do để nàng ở lại, chính là Triệu Tử Tu.

"Được..."

Đối với lời nói của Bạch Hiểu Tình, Triệu Tử Tu luôn không có cách nào từ chối, tuy rằng hắn vẫn chú ý đến lời nói của Băng Băng, nhưng chỉ cần Tình Nhi không rời đi, những thứ đó hắn đều có thể bỏ qua được.

Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Băng Băng đã thả lỏng ít nhiều, dù sao nam nhân kia vẫn có lòng với Bạch Hiểu Tình, điều này nàng đã nhìn ra, chỉ cần có lòng là tốt rồi!

"Băng nhi, ngươi nói xem, Hiểu Tình và nam nhân đó thật sự ở cùng nhau được sao?"

Nhìn hai người rời đi, trong mắt Đại Long cũng có vẻ lo lắng, trong khoảng thời gian này, hắn đã hiểu thân phận của Triệu Tử Tu, cũng biết thủ đoạn của hắn, người như vậy ở bên cạnh Bạch Hiểu Tình, nàng thật sự có thể hạnh phúc sao?

"Đây là quyết định của Hiểu Tình, chúng ta có biện pháp nào chứ, chẳng lẽ ngươi còn tưởng đang ở trong tổ chức hay sao?"

Cho dù bọn họ muốn ngăn cản thì chỉ sợ không ngăn được, dù sao Triệu Tử Tu là loại người gì, mọi người đều biết, nhìn bộ dáng cẩn trọng dè dặt của Triệu Tử Tu hiện tại, nếu bọn họ dẫn Bạch Hiểu Tình đi, nhất định Triệu Tử Tu sẽ không từ bỏ ý đồ.

Hơn nữa điều quan trọng nhất vẫn là thái độ của Bạch Hiểu Tình, hiện tại rõ ràng là Bạch Hiểu Tình đã tiếp nhận Triệu Tử Tu rồi, nếu không, sao Bạch Hiểu Tình có thể ở lại bên người Triệu Tử Tu.

Làm bằng hữu nhiều năm như vậy, tất nhiên Băng Băng hiểu tính cách của Bạch Hiểu Tình, diễn;Daffn<lle//quys""do0n chỉ cần nàng muốn, thì không gì là không làm được, bây giờ nàng còn ở bên cạnh Triệu Tử Tu, như vậy đã nói lên một điều, hiện tại nàng tự nguyện ở lại bên cạnh Triệu Tử Tu mà không phải là không có cách rời đi.

"Nhưng mặc kệ thế nào, ngươi cứ trơ mắt nhìn Hiểu Tình tranh thủ tình cảm với nữ nhân khác sao?"

Đối với người đến từ hiện đại như bọn họ, tranh thủ tình cảm với nữ nhân sau hậu viện tuyệt đối không phải là chuyện bọn họ muốn, cho nên, quyết định ở lại của Bạch Hiểu Tình là không hề sáng suốt.

"Theo như nam nhân kia nói, chắc là sẽ không đâu."

Tuy rằng không chắc chắn lắm, nhưng nhìn thái độ hắn đối với Bạch Hiểu Tình hôm nay, chắc là thật lòng, chỉ cần là thật lòng, thì không có gì phải lo lắng, nhất là thấy hắn che chở Bạch Hiểu Tình, và địch ý đối với nàng, Băng Băng có thể hiểu, trong lòng nam nhân kia thật sự có Bạch Hiểu Tình!

"Chỉ hy vọng như thế."

Đại Long cũng biết có một số việc bọn họ là người ngoài cuộc nên không thể nào, nhưng nhìn bộ dáng Bạch Hiểu Tình, bọn họ vẫn thật sự lo lắng là tương lai Triệu Tử Tu sẽ làm ra chuyện gì khiến nàng đau lòng.

Mà lúc này, bên kia...

"Tử Tu, chàng không vui sao?"

Bạch Hiểu Tình không ngu ngốc, tuy rằng Triệu Tử Tu đã cẩn thận kiềm chế, nhưng khí lạnh tỏa ra trên người hắn vẫn luôn nhắc nhở Bạch Hiểu Tình, tâm trạng của hắn rất không tốt.

"Không có..."

Sao có thể không có, tuy rằng biết Tình Nhi sẽ không rời khỏi hắn vì mấy câu nói của nữ nhân kia, nhưng trong lòng hắn lại rất bất an.

Bởi vì trên đời này, hắn đã không còn gì cả, hiện tại thứ duy nhất có được chỉ là Bạch Hiểu Tình, cho nên, cho dù hắn chết, hắn cũng sẽ không buông tay, vĩnh viễn không!

"Tử Tu, có phải chàng nghe hết mọi lời nói của Băng Băng rồi không?"

Võ công Triệu Tử Tu cao bao nhiêu, Bạch Hiểu Tình rất hiểu, nếu hắn muốn nghe, những gì các nàng vừa nói tuyệt đối không thể gạt được hắn, cho nên, hiện tại nguyên nhân duy nhất Bạch Hiểu Tình có thể nghĩ ra là Triệu Tử Tu đã nghe được đoạn đối thoại hai người.

Nhưng, Bạch Hiểu Tình nhớ là từ đầu tới đuôi nàng đều chưa từng nói sẽ rời khỏi hắn, vậy sao hắn lại có thái độ như mẫu thân mình chết vậy?

"..."

Im lặng, hoàn toàn im lặng.

Nhưng vì im lặng như vậy, Bạch Hiểu Tình mới càng hiểu, chắc chắn Triệu Tử Tu đã nghe được cái gì, nếu không tuyệt đối sẽ không có thái độ cam chịu như vậy.

"Tử Tu, chắc chàng cũng nghe được lời nói của ta rồi?"

Nàng tin rằng lời nói của Băng Băng hắn đều nghe thấy, vậy còn lời nàng nói thì sao, sao có thể không nghe thấy được.

"Ừ, có nghe."

Vì nghe thấy nên mới không đi gây sự với Băng Băng, nếu không nghe thấy, chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho Băng Băng như vậy.

"Vậy chàng còn tức giận cái gì nữa?"

Nếu Triệu Tử Tu không nghe nàng nói, hắn tức giận thì nàng còn có thể hiểu được, nhưng hiện tại hắn đã biết đáp án của nàng rồi, đã biết nàng sẽ không rời đi, vậy mà vẫn đen mặt như vậy là sao?

"Nhưng nàng ta muốn khiến nàng rời khỏi ta!"

Đây mới là chuyện khiến Triệu Tử Tu không vui nhất, Băng Băng là bạn của Bạch Hiểu Tình, cũng là bằng hữu tốt nhất, điều này Triệu Tử Tu luôn biết, cho nên lúc đó hắn cũng để mắt đến Băng Băng và Đại Long, nhưng hiện tại, bằng hữu tốt nhất của nàng lại kêu nàng rời khỏi hắn, sao hắn có thể vui vẻ được!

"Nhưng không phải là ta không đồng ý sao?"

Nhưng nói gì thì nói, nàng cũng không đồng ý, trên đời này thứ duy nhất Triệu Tử Tu không thể mất chính là Bạch Hiểu Tình, nếu quả thật có một ngày Bạch Hiểu Tình rời khỏi Triệu Tử Tu, không chừng hắn thật sự sẽ điên cuồng.

"..."

Đồng ý hay không đồng ý là chuyện của Bạch Hiểu Tình, nhưng hiện tại Băng Băng vẫn có ý khuyên bảo Bạch Hiểu Tình rời khỏi hắn.

"Tử Tu, yên tâm, ta sẽ không rời đi, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi chàng, trừ phi..."

"Trừ phi cái gì?"

Triệu Tử Tu sợ nhất là nàng nói trừ phi, bởi vì một khi nàng nói trừ phi, thì nghĩa là còn có chuyện gì đó sẽ khiến nàng rời khỏi hắn!

"Trừ phi chàng có nữ nhân khác, Tử Tu, ta nói rồi, nam nhân của ta tuyệt đối không thể chia xẻ cho người khác, nếu quả thật có một ngày chàng chấp nhận nữ nhân khác, mặc kệ là thật tâm hay là giả bộ xu nịnh, chỉ cần bên cạnh chàng có nữ nhân khác, giữa chúng ta sẽ kết thúc!"

Việc khác Bạch Hiểu Tình có thể lui một bước, nhưng chuyện này là tuyệt đối không thể, nếu có một ngày Triệu Tử Tu thật sự có nữ nhân khác, như vậy cũng có nghĩa là giữa bọn họ sẽ hoàn toàn kết thúc.

"Sẽ không, Tình Nhi, mãi mãi sẽ không có ngày như vậy, chỉ cần nàng còn ở bên cạnh ta, ta sẽ không bao giờ liếc mắt nhìn người khác, nhìn cũng không nhìn!"

Hắn đã gặp rất nhiều nữ nhân, muôn hình muôn vẻ, mặc kệ là xấu cỡ nào hắn cũng đã gặp qua rất nhiều, cho nên, trên đời này người có thể làm hắn động tâm, rất ít ỏi, không được mấy người.