Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 107




Edit: susublue

Về chuyện lần này, Mạc Phong đã lĩnh giáo được mặt đáng sợ của Bạch Hiểu Tình, ngày hôm qua Mộc Thanh Thanh thật sự để hắn ngủ thư phòng, nếu có lần thứ hai nữa, nói không chừng nàng sẽ đưa hưu thư cho hắn luôn.

"Bạch Hiểu Tình, Bạch cô nương, Bạch đại tiểu thư, van cầu ngươi tha cho tiểu nhân một mạng đi, tiểu nhân vô cùng cảm kích, nếu tiếp tục như vậy, Thanh Thanh..."

"Mạc Phong, nếu ngươi uy hiếp Hiểu Tình, ta sẽ không do dự mà hưu ngươi!"

Mạc Phong còn chưa nói hết, bên ngoài đã truyền vào tiếng rống của sư tử Hà Đông, ngay lập tức, Mạc Phong liền ngậm miệng, nương tử tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, không thể nhiều lời, dù thế nào cũng không thể nhiều lời, nhưng...

Đầu năm nay tướng công không bằng bằng hữu...

Hoàn cảnh Mạc Phong lúc này thật sự rất thê thảm, hiện tại hắn có chút hối hận lúc đó đã cười nhạo Triệu Tử Tu, do hắn cười nhạo Triệu Tử Tu, cho nên bây giờ mới gặp báo ứng, bị nương tử chỉnh đến như vậy?

"Được rồi, Thanh Thanh, ngươi về nghỉ ngơi trước đi, mới sinh không lâu còn chạy đến đây, kêu ta yên tâm thế nào."

Nói xong, đẩy Mộc Thanh Thanh đang muốn đi vào ra ngoài, trở về phòng, bạn tốt của nàng, thật sự làm cho người ta không bớt lo!

Thấy Mộc Thanh Thanh rời đi, Mạc Phong mới yên tâm, nương tử của hắn, thật sự khiến người ta không thể bớt lo được.

Sau một nén nhang, Bạch Hiểu Tình mới về tới đại sảnh, đã trấn an Mộc Thanh Thanh xong, diiexndafnllequyddon Mạc Phong yên tâm, hôm nay hắn cũng không muốn ngủ ở thư phòng nữa!

"Mạc đại ca, ngươi nên nói về chuyện tiền triều thái tử phi thôi, nếu không nói, một hồi Thanh Thanh đến đây nghe được cái gì không nên nghe, người thiệt thòi chỉ có ngươi!"

Uy hiếp, uy hiếp trần trụi!

Nhưng cho dù biết là uy hiếp, Mạc Phong cũng hoàn toàn không có cách nào, ai bảo nữ nhân này là bằng hữu tốt của nương tử, chỉ cần hắn đắc tội với nàng ta, đến lúc đó nương tử nhất định sẽ gây khó dễ cho hắn.

"Chuyện giữa ngươi và Triệu Tử Tu là thật sao?"

Hiện tại thái độ của Mạc Phong đã rất rõ ràng, hắn nhận mệnh, nhất định phải nói rồi, nhưng cũng muốn biết rõ chuyện của nàng với Triệu Tử Tu có phải thật không?

"Nhìn dáng vẻ của ngươi không phải là đã biết hết rồi sao, còn muốn hỏi cái gì."

Nhìn bộ dạng Mạc Phong, hắn đã làm Triệu Tử Tu tức giận, đã biết mọi chuyện rồi còn muốn làm bộ như không biết gì cả, thật đáng đánh đòn!

"Biết đương nhiên là biết, nhưng suy nghĩ của ngươi ta cũng không biết, ngày hôm qua trong bức thư Triệu Tử Tu gởi cho ta, ta thấy được hắn rất kích động, ta cũng không muốn đến cuối cùng hắn lại thất vọng.”

Giống như Mộc Thanh Thanh và Bạch Hiểu Tình quan tâm lẫn nhau, Triệu Tử Tu và Mạc Phong cũng lo lắng cho nhau, nhất là Triệu Tử Tu, nhiều năm nay hắn làm Mạc Phong hao phí không ít tâm tư.

Nhất là sau chuyện của Lam Ngọc Nhi, hắn thật sự lo lắng Triệu Tử Tu sẽ sống độc thân cả đời.

Bây giờ rốt cục cũng xuất hiện một người có thể làm Triệu Tử Tu động tâm, diiexndaffnnllequydoon nếu Bạch Hiểu Tình lại biến mất không thấy, đến lúc đó, Triệu Tử Tu nhất định sẽ điên lên mất, không, có lẽ đến lúc đó hắn sẽ lựa chọn hủy diệt mọi thứ!

"Ta đã ở đây, như vậy đáp án của ta không phải đã rõ ràng rồi sao, hắn dám dùng mạng cả thiên hạ để đặt cược ta quay lại, ta có thể dễ dàng bỏ đi sao."

Nghe được đáp án của Bạch Hiểu Tình, Mạc Phong thổn thức không thôi, cho tới bây giờ hắn đều không hề nghĩ tới nàng sẽ thông minh như vậy, lại có thể nhìn thấu mỗi một việc của Triệu Tử Tu.

Chính xác, việc Triệu Tử Tu yên tâm để Bạch Hiểu Tình rời đi chính là một ván bài lớn, lấy mạng của cả thiên hạ để đánh cược với nàng.

"Xem như ngươi đã hiểu."

Nhưng vì Bạch Hiểu Tình đã hiểu, mới càng làm cho người ta lo lắng, bởi vì Bạch Hiểu Tình như vậy mới khiến cho hắn không biết rốt cục tại sao nàng lại ở lại bên cạnh Triệu Tử Tu.

"Yên tâm, nếu trong lòng ta thật sự không có hắn, sao ta có thể vì cái thiên hạ nhỏ bé này mà miễn cưỡng bản thân, ta là sát thủ, không phải thánh nhân!"

Tuy rằng Bạch Hiểu Tình không thích giết người vô tội, nhưng cũng sẽ không bởi vì chuyện này mà miễn cưỡng mình, bằng không, hiện tại nàng đã sớm lựa chọn ở bên cạnh Triệu Tử Hằng, diienndannleequydoon hiện tại nàng ở chỗ này, tất nhiên Triệu Tử Tu cũng là một nguyên nhân quan trọng.

"Trong lòng ngươi có hắn là tốt rồi."

Chiếm vị trí như thế nào không quan trọng, chỉ cần có là tốt rồi, bởi vì địa vị của hắn chỉ có thể dựa vào nỗ lực của hắn mà thôi.

"Tốt lắm, vấn đề ngươi muốn biết ta đã cho ngươi đáp án, như vậy hiện tại có phải ngươi cũng nên trả lời vấn đề của ta hay không?"

Hiện tại nàng đã thỏa mãn tâm tư của Mạc Phong, có phải hắn cũng nên kể toàn bộ chuyện hắn biết cho nàng nghe không?

"Điều ta biết cũng không nhiều, hơn nữa ngày hôm qua ta cũng nghe nhạc phụ đại nhân nói, hắn đã kể toàn bộ mọi thứ hắn biết cho ta."

Ý tại lời nói chính là kêu nàng không nên đến Mộc gia bảo nữa.

Ý của Mạc Phong tất nhiên Bạch Hiểu Tình hiểu, sau đó gật đầu, mặc kệ thế nào, hiện tại chỉ cần có thể lấy được tin tức, như vậy cũng đủ để nàng đi tìm bảo nhân.

Cứ như vậy, Mạc Phong chậm rãi nói về chuyện mười ba năm trước.

Chuyện mười ba năm trước rất đơn giản, nhưng cũng rất phức tạp, hoàn toàn là do yêu hận của một thế hệ.

Năm đó hoàng đế vì củng cố đế vị mà muốn cưới nữ nhi thừa tướng Thượng Quan Uyển Nhi, mà người yêu Thượng Quan Uyển Nhi cũng chính là đương kim Hoàng thượng bây giờ, thậm chí muốn giết chết đứa nhỏ trong bụng nàng.

Cho nên, vì bảo trụ thê tử của mình, Triệu Thiên Dương lựa chọn phản kháng, năm đó hắn liên kết với người của mình, lật đổ triều đình.

"Lần cuối cùng nhìn thấy tiền triều thái tử phi là ở điện kim loan, vào lúc ấy tất cả mọi người trong điện đều chết ngoài thái tử điện hạ cũng chỉ có vị thái tử phi nhỏ tuổi kia còn sống, cuối cùng thái tử đào tẩu một mình, mà thái tử phi không biết đã được vị đại thần nào thu dưỡng."

Nói đến cảnh tượng lúc đó, ddiiexxndannleeequydon Mạc Phong vẫn thổn thức không thôi, tuy rằng lúc đó hắn cùng phụ thân có nhìn thoáng qua, nhưng thảm trạng năm đó làm cho hắn cả đời cũng khó quên, thật không biết tiểu hài tử lúc đó bị dọa đến ngây ngốc cuối cùng ra sao.

Mà Mạc Phong không có phát hiện, lúc hắn nói đến tình tiết này, thân thể Bạch Hiểu Tình đã hoàn toàn cứng lại, nàng không ngờ mọi chuyện lại giống với tình tiết trong ác mộng của nàng đến vậy.

Kim loan điện trong mộng, trên long ỷ tràn đầy máu tươi, nam nhân vốn đã chết, lại đâm kiếm về phía hai tiểu hài tử.

Tất cả những thứ này đều giống giấc mộng của Bạch Hiểu Tình, hiện tại nàng không biết sắc mặt của mình thế nào, nhưng nàng có cảm giác đây tuyệt đối không phải chuyện tốt, bởi vì cái loại sợ hãi này đã chậm rãi lan khắp thân thể nàng, làm cho nàng hô hấp không thông.

"Này, Bạch Hiểu Tình, ngươi không sao chứ?"

Bỗng nhiên Mạc Phong ngẩng đầu thấy Bạch Hiểu Tình như vậy cũng phát hoảng, chạy nhanh tới hỏi nàng có sao không, nếu để cho nương tử mình nhìn thấy bởi vì nói chuyện với mình mà nàng ta biến thành bộ dạng này, hắn chắc chắn sẽ bị lột da!

"Ta không sao, vậy ngươi có biết tin tức bà vú của tiền triều thái tử phi hay không, đây mới là điểm mấu chốt nhất."

Nghe Bạch Hiểu Tình hỏi, Mạc Phong trầm mặc, cuối cùng vẫn mở miệng.

"Ta biết bà ta ở đâu, bởi vì năm đó là ta và phụ thân đã an bài cho bà ta rời đi, nếu không có chúng ta, nói không chừng bà ta cũng khó thoát khỏi cái chết, nhưng ta không thể nói cho ngươi biết, bởi vì ta và phụ thân đã đồng ý với bà ta sẽ không nói cho kẻ nào biết."

Chuyện năm đó nếu có thể không nhắc lại chính là tốt nhất, nhưng bây giờ đã nhắc đến, như vậy cũng không thể trốn tránh, nhưng về bà vú này hắn tuyệt đối không thể nói!

"Cho dù là vì trợ giúp Tử Tu cũng không thể nói?"

Một câu nói đơn giản như vậy lại làm Mạc Phong do dự, bởi vì hắn và Triệu Tử Tu lớn lên cùng nhau, cho nên nếu có thể bọn họ nhất định sẽ hỗ trợ lẫn nhau, giống như lần trước vì giúp hắn cưới Mộc Thanh Thanh, Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình đều đến giúp hắn, bây giờ nếu không nói...

"Thật sự để giúp Tử Tu sao?"

"Ừ, có người nói với ta bảo nhân có liên quan đến tiền triều thái tử phi, mà Hoàng thượng nói với Tử Tu, tiền triều thái tử phi còn có một bà vú vẫn còn sống."

Một câu nói đơn giản, Mạc Phong liền hiểu nên làm thế nào, tuy rằng lời hứa năm đó rất quan trọng, diiexxndannleequydonn nhưng quan trọng đến đâu cũng không bằng tình bằng hữu với Triệu Tử Tu!

"Ngươi đi về hướng bắc, ở thị trấn gần Phượng thành nhất, ngươi sẽ tìm được đáp án ngươi muốn."

Mạc Phong có thể không vi phạm lời hứa của mình, đưa ra đáp án mờ mịt, tuy rằng hắn biết bà vú kia ở đâu, nhưng không thể nói tiếp, nhưng hắn tin tưởng năng lực của Bạch Hiểu Tình, nói đến đây tự nàng có thể tìm được.

"Vậy cảm tạ, ngày mai ta sẽ lênđường, ta sẽ không tạm biệt Thanh Thanh, nếu tạm biệt nàng, nói không chừng nàng sẽ muốn cùng ta đi hành tẩu giang hồ."

Bạch Hiểu Tình nói một câu đã khiến Mạc Phong đen mặt, bởi vì nàng nói đúng, lúc đó Mộc Thanh Thanh cũng giống như Bạch Hiểu Tình nói, nếu Bạch Hiểu Tình tạm biệt nàng, nói không chừng nương tử của hắn sẽ thật sự đi theo.

"Thời gian dài như vậy người còn chưa thu phục được Thanh Thanh, thật sự vô dụng!"

"Ngươi có tư cách gì nói ta, lúc đó chẳng phải Triệu Tử Tu cũng không thu phục được ngươi sao!"

Thật sự tức giận, có thể đừng xé vết sẹo của hắn ra nữa được không!

"Hừ!"

Khinh thường!

Tuyệt đối là khinh thường!

Rõ ràng Mạc Phong cảm giác được sự khinh thường trong tiếng hừ lạnh của Bạch Hiểu Tình!

"Bản thân không có bản lĩnh thì đừng nói người khác, đứa nhỏ cũng đã sinh, còn chưa thu phục được thê tử, vô dụng!"

Ngay lập tức, bại trận hoàn toàn! Mạc Phong thừa nhận, hắn bây giờ thật sự quá vô dụng mà!