Hàm Đào

Chương 194




"Vương gia, Vương gia, không ổn rồi!" Thông Sự của phủ Hoàn Vương, tay giơ một bản sao chiếu thư, ngã lên ngã xuống nhào vào vương phủ.


"Chuyện gì?" Thần Tử Kiên đang xem công văn trong thư phòng, bị tiếng rống kinh hoảng làm phiền, không chút kiên nhẫn ngẩng đầu.


Từ khi vào kinh, chưa có chuyện nào thuận lợi. Nơi nào có nước trong hoàng cung cũng có hàm trùng. Lật cả hoàng cung lên cũng không tìm được cổ sư, trơ mắt nhìn càng ngày càng nhiều cung nữ thái giám phát điên phải chết. Hoàng cung trụ không được, hắn chỉ có thể mang theo thân tín vào ở trong vương phủ xây chưa được bao lâu.


Cơ thiếp và thân tín có không ít người bị nhiễm hàm trùng; phái Hoàng Sơn và Vô Cực Tông vốn không đồng tông, hiện giờ lại ngay cạnh nhau không ngừng sinh ra xô xát, mỗi ngày đều có cáo trạng; tin tức của Lục hoàng tử Hung nô lại tới, muốn hắn xuất binh trợ giúp cướp đoạt vương vị...... Chuyện này nối chuyện kia, Thần Tử Kiên sứt đầu mẻ trán, không muốn nghe thêm tin xấu nào nữa.


Thông Sự quỳ xuống đất, dâng bản chiếu thư sao chép lên, vẻ mặt như đưa đám nói: "Sáng sớm hôm nay, thứ này liền dán đầy kinh thành."


Bởi vì là bản sao nên dấu ấn của thần minh và ngọc tỷ truyền quốc đều là một mảnh đen sì, nhìn rất giống đồ giả. Nhưng thứ càng thô, thường càng chân thật.


"Hoàng đế được thần minh lựa chọn, được trời phù hộ, vốn là thất tử Thần Tử Thích......" Thần Tử Kiên gằn từng chữ một, trầm mặc thật lâu mới mở miệng lần nữa, "Quân Tây Bắc có hội ngộ với quân Nam Tầm không?"


Quân Nam Tầm bị Thần Tử Thích khống chế, mà quân Tây Bắc là bùa hộ mệnh của Thiên Đức Đế, hai bên hội ngộ, tất có một trận chiến. Quân Tây Bắc từ chiến trường đến gần mười vạn, quân Nam Tầm năm vạn tinh binh, chắc chắn lưỡng bại câu thương.


"Tin tức còn chưa tới, Giản Vương tấn công hành cung trước khi quân Tây Bắc đến Vân Châu." Tên thuộc hạ phụ trách thu thập tin tức lau mồ hôi nói.


"Người Cực Dương Tông đâu? Tính thời gian cũng nên đến Vân Châu rồi chứ." Thần Tử Kiên nhíu mày, đường xá xa xôi, Vân Châu cũng không có bồ câu đưa tin, làm cho hắn thu được tin tức muộn mất mấy ngày.


"Cái này......"


"Tiếp tục thăm dò." Thần Tử Kiên vo chặt chiếu thư trong tay thành một đoàn.


Trần Cốc cùng ở trong kinh thành tất nhiên cũng thấy được chiếu thư này. Thần Tử Thích không chỉ là một Vương gia tuổi trẻ tài cao, võ công trác tuyệt, hắn còn là cung chủ phu nhân của Quy Vân Cung! Nếu Thần Tử Thích làm hoàng đế, đừng nói đến chuyện dùng huyết mạch hoàng thất  của hắn ra luyện võ, có thể còn khiến Vô Cực Tông bị diệt sạch.


Như vậy không được......


Trần Cốc ngồi trên trà lâu, nhìn bá tánh trên đường bàn tán xôn xao, trong lòng bỗng thấy nôn nóng.


"Tông chủ, tông chủ cứu ta!" Dưới lầu đột nhiên truyền đến một trận tiếng kêu ầm ĩ, Trần Cốc nhìn xuống thì thấy trong đám đông có một người quần áo tả tơi, cả người đầy máu. Bá tánh không biết võ công thét chói tai tránh né.


Trần Cốc nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi trà lâu, xuất hiện trước mặt người nọ, cúi đầu hỏi hắn: "Ngươi đang gọi bổn tọa?"


"Phải," người nọ khó khăn ngẩng đầu lên, "Ta là đệ tử Cực Dương Tông, mới chạy thoát từ Vân Châu, có thứ quan trọng cần giao cho ngài......"


Trần Cốc ngạc nhiên, lập tức kéo người tới, lắc mình đến khách điếm bên cạnh, bảo đệ tử đi mời đại phu. Người khác không biết nhưng Trần Cốc lại rất rõ ràng, lần này Diêu Quang có thể triệu tập được nhiều tàn quân Cực Dương Tông trong thời gian ngắn như vậy đều là nhờ Thần Tử Kiên âm thầm ra tay. Làm tông chủ Khí Tông, Trần Cốc cũng giúp Diêu Quang không ít.


Truyền cho tên đệ tử Cực Dương Tông này chút nội lực, cuối cùng cũng giúp hắn lấy lại được hơi, bắt lấy tay áo Trần Cốc bắt đầu khóc lóc kể lể: "Thiếu chủ...... Thiếu chủ đã qua đời......"


"Cái gì?" Trần Cốc nhíu mày, "Sao lại thế?" Diêu Quang được truyền cho công lực mấy chục năm của phụ thân hắn, thực lực tương đương với Hoàng Hóa Tàm, sao có thể dễ dàng chết như vậy?


"Cung chủ Quy Vân Cung và lão cung chủ đều ở đó, thiếu chủ đâu phải là đối thủ của bọn họ, ô ô......" Người nọ vừa nói vừa khóc, run run rẩy rẩy móc từ trong vạt áo ra một cuốn sách nhuốm máu, "Đây là thứ thiếu chủ lấy được khi giao chiến với Đan Y, lúc sắp chết thì giao cho đệ tử, muốn đệ tử chuyển cho tông chủ, cảm tạ ân nâng đỡ của tông chủ."


Trần Cốc ra vẻ thương tiếc một phen, nhận lấy cuốn sách, vừa nhìn đã lập tức trợn mắt. Trên bìa trắng nhuốm máu không có chữ nào, hình như là viết tay, trong lòng đã ẩn ẩn có suy đoán, làm đầu ngón tay lão cũng run rẩy. Vội vàng lật xem, trang đầu tiên chính là câu lão đã thuộc làu kia, "Thế có thần long, sinh tại Chương Hoa......"


Trang sau, Đông Hoàng Thái Nhất, vân trung quân...... Không phải khúc phổ, mà là công pháp khẩu quyết hoàn hoàn chỉnh chỉnh, thậm chí, còn có chương chín thế nhân chưa từng được thấy.


Chậm rãi hít sâu một hơi, Trần Cốc không nhanh không chậm thu sách lại, vuốt râu ra vẻ cao thâm khó đoán, "Ngươi cứ an tâm dưỡng thương, bổn tọa sẽ bẩm báo với Hoàn Vương, an bài thoả đáng cho những người Cực Dương Tông còn lại."


"Đa tạ tông chủ." Người nọ cảm kích tạ ơn một phen, sau đó nhắm mắt đi ngủ.


Trần Cốc không nói một lời rời đi, ra khỏi khách điếm liền vận khinh công, nhanh chóng trở về nơi mình ở, khóa kỹ cửa lại, như si như say mà đọc bản dịch.


Chờ Trần Cốc rời đi, người nằm trên giường lập tức mở mắt ra, quan sát xung quanh sau đó xoay người bật dậy, đẩy cửa sổ ra, hóa thành một con quạ đen bay đi.


"Thật đen đủi." Đệ tử Vô Cực Tông dưới lầu hướng quạ đen nhổ nước bọt, rồi không để ý tới nữa mà tiếp tục uống rượu.


"Ngươi sửa lại câu nào?" Đan Y hỏi Thần Tử Thích đang nằm trong lòng.


Trên đường hành quân, ban đêm phải ngủ lại trong rừng, bởi vì thời tiết nóng bức nên không dựng lều, mọi người tùy ý dựa vào thân cây ngủ. Thần Tử Thích làm nguyên soái nên ngủ ở trong cùng, dựa vào Đan Y đã hóa thành hình người.


"Chỉ một câu," Thần Tử Thích cảm thấy mình thật tốt bụng, cho Trần Cốc hẳn một cuốn bản dịch gần hoàn chỉnh, chỉ trừ một câu, "Dùng long huyết nóng rực, tụ chân nguyên tại bách hội, ngày qua ngày, tuần hoàn lặp lại."


"......" Đan Y không biết phải nói gì, véo nhẹ lỗ tai hắn, "Ngươi đây là muốn bức Trần Cốc giết Thần Tử Kiên sao?"


"Ta cũng không ép buộc lão, phải xem lão tự lĩnh ngộ thế nào," Thần Tử Thích giật lại lỗ tai, cọ cọ trong ngực Đan Y, "Huống hồ lão muốn giết lão nhị, cũng phải được sự đồng ý của Hoàng Hóa Tàm mới được."


Dù cho có mười lăm vạn đại quân, Thần Tử Thích cũng không muốn giao chiến nhiều, bớt được chút nào hay chút ấy.


Đan Y bất đắc dĩ bật cười, ôm người càng chặt.


Hai câu kia vốn là "Long tinh tính hàn, đổi phượng huyết tính nhiệt, thiên địa giao hòa, tuần hoàn lặp lại", ý là long phượng tương hợp, trao đổi nội lực. Bị Thần Tử Thích sửa lại thành sát long thay máu, cuối cùng còn đặt bẫy rập, khiến Trần Cốc "Tụ chân nguyên tại bách hội". Huyệt Bách Hội là chỗ linh đài, trừ người mang huyết mạch thần long, linh đài của thường nhân không thể chứa dù chỉ một chút chân nguyên, một khi chân khí nhập huyệt, nháy mắt mất mạng. Nhưng mấy chương trước cũng có giảng về linh đài, Trần Cốc nghi ngờ cũng khó.


Cúi đầu nhìn Thích Thích ngủ đến thơm ngọt, Tiểu Long nhà mình thật là một miệng răng nanh, chẳng biết lúc nào sẽ cắn người khác một ngụm. Càng nhìn càng thích, Đan Y nhịn không được lại gần, liếm liếm lên cánh môi mềm mại che mất răng nanh nhỏ kia.


Sáng sớm hôm sau, Trần Cốc mở choàng đôi mắt đầy tơ máu ra khỏi phòng ngủ, ánh mắt tham lam nhìn về phía chủ viện phủ Hoàn Vương cách đó không xa.


Hiện giờ trong kinh thành cũng chỉ có Thần Tử Kiên mang huyết thống hoàng tộc thuần khiết, đám hoàng thân quốc thích khác chưa từng ở Chương Hoa Đài nghiệm long huyết, ai biết được là thuần hay không thuần. Trần Cốc sốt ruột muốn thử 《 Tiêu Thiều Cửu Thành 》, cơ hồ sắp kiềm chế không được ý muốn xuống tay với Thần Tử Kiên.


Mạnh mẽ áp xuống xao động trong lòng, Trần Cốc từng bước đi đến chính viện.


"Báo ——" Thần Tử Kiên đang dùng cơm sáng, thủ hạ truyền tin vội vàng chạy đến, quỳ gối dưới bậc bẩm báo, "Khởi bẩm Vương gia, thám tử tới báo, Thất vương gia đã thu được quân Tây Bắc, hiện giờ đang mang theo mười lăm vạn đại quân tiến tới kinh thành."


Trần Cốc vừa vặn đến cửa chính viện, nghe thế tức lập tức rảo bước vào trong, "Còn mấy ngày đến nơi?"


"Nhiều nhất bảy ngày." Người truyền tin run rẩy nói.


Mười lăm vạn đại quân kia hoàn toàn có thể san bằng binh lực kinh thành. Vân Châu cách kinh thành cũng không xa, hành quân nhanh mười ngày là tới, thời gian của bọn họ thật sự không còn nhiều.


Thần Tử Kiên buông đũa, một lúc lâu không nói gì. Quân Tây Bắc không chiến với quân Nam Tầm, phản quân của Diêu Quang cũng không có  chút tác dụng nào, đều bị diệt sạch. Hiện giờ trong tay Thần Tử Thích nắm đại quân, bên người còn có cung chỉ Quy Vân Cung võ công cái thế, mình lấy cái gì đánh với hắn?


"Kiên nhi, con có tính toán gì không?" Hoàng Hóa Tàm cầm một thanh trường kiếm, chậm rãi đi tới, thoáng gật đầu với Trần Cốc, rồi nhìn về phía Thần Tử Kiên đang ngồi bất động.


"Việc đã đến nước này, không thể bảo đệ tử hai phái chết uổng, Thần Tử Thích có chiếu thư truyền ngôi chiếu thư, chúng ta......" Thần Tử Kiên khẽ cắn môi, dừng một lát mới gian nan nói, "Chúng ta liền mở cửa thành, cung nghênh tân đế đi."


"Không thể, Thần Tử Thích này bụng dạ hẹp hòi, cho dù con chịu cúi đầu xưng thần, hắn cũng sẽ không bỏ qua." Hoàng Hóa Tàm tán thành. Ông rất rõ Thần Tử Thích là người có thù tất báo, lúc trước Kim Đao Môn một ngàn con gà của hắn, hắn liền thuê Huyết Nhận Các giết của đối phương ba ngàn con; Hoàng Sơn một đời kiếm thương đập binh khí phô mới khai trương của hắn, hắn đã cho người đào thủng hết các cửa hàng đao kiếm trên phố......


Kẻ tiểu nhân có thù tất báo như vậy, nhất định sẽ không tha cho Thần Tử Kiên.


Thần Tử Kiên mím môi, suy nghĩ thật lâu, sau đó sai người lấy giấy và bút tới, ngay tại chỗ viết một phong thư, lệnh người ra roi thúc ngựa giao  tới tay Thần Tử Thích. Binh lực của hắn hiện giờ muốn thắng Thần Tử Thích là không có khả năng, nhưng để bảo vệ kinh thành vẫn có thể. So với lưỡng bại câu thương, huynh đệ tương tàn thì thà phân nam bắc mà trị.


"Lấy sông Hoàng Hà làm ranh giới, chia để trị?" Thần Tử Thích nắm phong thư tự tay viết kia cười nhạo ra tiếng, đề bút, nhanh chóng vẽ một con rùa lên giấy rồi ném cho người đang quỳ trên mặt đất, "Trở về truyền nguyên lời ta nói cho lão nhị, Đại Chương chỉ có thể là của một mình lão tử, hoặc là lăn, hoặc là chết, tự mình chọn."


Tác giả có lời muốn nói: 


Tiểu kịch trường:


Người qua đường Giáp: Nghe nói Thất vương gia lòng dạ thâm sâu


Điểu công: Tiểu Long nhà chúng ta siêu cấp thông minh, sao sao pi


Người qua đường Ất: Nghe nói Thất vương gia là ếch ngồi đáy giếng


Điểu công: Tiểu Long nhà chúng ta siêu cấp nhìn xa, sao sao pi


Người qua đường Bính: Nghe nói Thất vương gia tàn nhẫn độc ác


Điểu công: Tiểu Long nhà chúng ta siêu hung, đáng yêu muốn chết, sao sao pi


Người qua đường Giáp & Ất & Bính: Hello?


Thích Thích: ( siêu hung ) nắm quyền cào cào ngực ngươi = ̄ω ̄=
-------------------
Một mét chín soái khí ném 1 cái lựu đạn
Một mét chín soái khí ném 1 cái lựu đạn
Một mét chín soái khí ném 1 cái lựu đạn
Ngọt cam cam cam quả cam ném 1 cái địa lôi
Ta ái quả bưởi ném 1 cái địa lôi
20792385 ném 1 cái địa lôi
Trẫm hàng to xài tốt nhưng trẫm không nói ném 1 cái địa lôi
Cố chấp chuyện xưa ném 1 cái địa lôi
AuaAuayy ném 1 cái hoả tiễn
Đè nặng nai con tinh Ngô thiên sư ném 1 cái địa lôi
Niệm nhớ ăn tết sẽ không béo ném 1 cái địa lôi
Sa linh Nini ném 1 cái địa lôi
20872518 ném 1 cái địa lôi
Cao lãnh ninh ném 1 cái địa lôi
Husky tiểu viện viện ném 1 cái địa lôi
Ngày mộ muộn về ném 1 cái lựu đạn
Hoa lưu lưu tiểu miêu nhãi con ném 1 cái địa lôi
Cái chai khai sâm hướng đại đại cúc hoa ném 1 cái địa lôi
Br. Ném 1 cái địa lôi
gloomy ném 1 cái địa lôi
Cái kia chanh ném 1 cái địa lôi
Bạch tiểu chín đỉnh thiên lập địa ném 1 cái địa lôi
Bạch tiểu chín đỉnh thiên lập địa ném 1 cái địa lôi
Giọt mưa tử ném 1 cái địa lôi
Vân thu ném 1 cái địa lôi
Cam cam ném 1 cái địa lôi
Xem Chu Thành Bích (?????)っ ném 1 cái địa lôi
Cấp đại đại quỳ sinh hầu tạp ném 1 cái địa lôi
Cấp đại đại quỳ sinh hầu tạp ném 1 cái địa lôi
Cấp đại đại quỳ sinh hầu tạp ném 1 cái địa lôi
Đinh đinh ném 1 cái địa lôi
Rưng rưng chờ đổi mới ném 1 cái địa lôi
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Hách vinh vinh ném 1 cái địa lôi
Thâm nhập tuyệt vọng. Ném 1 cái địa lôi
Đau cũng vui sướng ném 1 cái địa lôi
Evak ném 1 cái địa lôi
Duyên quân ném 1 cái hoả tiễn
Lão hủ ném 1 cái địa lôi
gloomy ném 1 cái địa lôi
Thuyền thanh chậm ném 1 cái nước cạn bom
Hàn lâm tử ném 1 cái địa lôi
Mộng nhiễm ném 1 cái địa lôi
Nháo nháo ix ném 1 cái địa lôi
Khắc @ khắc ném 1 cái địa lôi
●═ băng tinh tiêu di ném 1 cái địa lôi
Ăn cơm ngủ đánh đậu đậu ném 1 cái địa lôi
Cảm ơn các đại nhân đánh thưởng ~ sao sao pi ~ đưa tặng "Điểu gia gia tiểu quyền quyền đấm ngực" thể nghiệm khoán