Hai Thụ Gặp Nhau Ắt Có Một Công

Chương 18




Trần Thiên Tường khó có được một ngày nghỉ ngơi, tuy rằng anh không cho Tề Hải Dương phát dục ban ngày, nhưng cả ngày nay hai người đùa giỡn còn dọa tra công, cũng coi như là một ngày vui vẻ trọn vẹn.

Ăn xong cơm chiều, Tề Hải Dương lại ngồi không yên, than thở chạy quanh, còn làu bàu muốn về trường học. Trần Thiên Tường cố ý giả bộ như không biết cậu muốn gì, còn xung phong tiễn cậu ra nhà ga.

Đến khi Trần Thiên Tường kéo tay cậu, cậu lại tóm lấy cánh cửa mà cúi đầu niệm kinh. “Anh Tường à, Anh Tường à ……”

Trần Thiên Tường buông tay ra rồi lui một bước, ra vẻ ngạc nhiên hỏi: “Cậu muốn làm gì đây?”

“Kỳ thật em không muốn đi, nhưng em sợ đêm nay ngủ ở nơi này sẽ không nhịn được, làm sao sáng mai anh rời giường đi làm đây ……” Tề Hải Dương chớp chớp lông mi, còn ra vẻ ủy khuất.

“Nhịn không được thì đừng nhịn, tôi đi tắm trước.” Trần Thiên Tường thiếu chút nữa không nín được cười, giả vờ bình tĩnh liếc cậu một cái, quyết định không vạch trần làm gì. Ngẩng đầu nhìn đồng hồ, bất quá mới tám giờ tối, còn đủ thời gian cho bọn họ làm càn rồi đi ngủ một giấc đầy đủ.

Nhìn thấy Trần soái ca tiến vào phòng tắm, Tề Hải Dương che mặt hắc hắc cười. Cậu có lo lắng vấn đề sáng mai anh Tường làm sao rời giường, nhưng cậu còn quan tâm việc anh Tường làm sao chăm sóc sinh lý của cậu hơn. Nghĩ đến cuộc chiến tối hôm qua, cảm giác thật tuyệt, ôm cái eo nhỏ của anh Tường thao mạnh, chỉ cần vừa nhớ lại tiểu đệ đã ngóc đầu rồi. Nói không chừng hôm nay anh Tường thấy mình thể hiện tốt, cũng sẽ ôm mình làm một hồi …… Cậu vừa nghĩ vừa xoa mông, hắc hắc, nhất định sẽ thích chết.

Chờ Trần Thiên Tường tắm rửa xong đi ra, cậu lập tức nhảy ngay vào phòng tắm, tắm rửa thơm nức, còn ngồi xổm rửa cả kẽ mông lẫn cúc hoa, xoa sữa tắm vào vòi sen thò vào súc sạch sẽ. Thầm nghĩ mặc kệ anh Tường có ý này hay không, cậu đều phải rửa trước, miễn cho khi anh Tường muốn làm lại chê không hợp vị.

Chờ cậu xong xuôi bước ra phòng ngủ lại suýt nữa bị soái ca ngồi bên giường làm cho sặc máu mũi. Trần Thiên Tường mặc cảnh phục, đội nón hình sự, sơ mi ngay ngắn, caravat nghiêm chỉnh, đúng thật là soái ca eo nhỏ vai rộng cấm dục vô cùng. Nhưng anh lại để chân trần, còn bắt chéo thật hấp dẫn, chéo áo che đi phong cảnh giữa hai chân, làm người ta tưởng tượng đến thích.

Cho nên Tề Hải Dương chùi mũi xong liền xông đến kéo hai chân của Trần Thiên Tường ra, muốn liếm mút bảo bối đó. Bất quá Trần Thiên Tường còn mặc cả quần sịp chữ T. Cậu thô bạo cởi xuống, tiểu đệ của anh vừa vặt bật ra oai hùng.

“Ưm…… Thoải mái không?” Tề Hải Dương thực ra sức chiều chuộng quy đầu, đầu lưỡi vờn quanh một chút rồi mới nuốt trọn vào miệng, vậy mà vẫn cố thăm hỏi cảm giác của đối phương.

Trần Thiên Tường ấn đầu cậu, hừ một tiếng không nói chuyện. Cậu bạnh miệng nhìn lên soái ca cảnh sát đang nghiêm nghị quan sát cậu, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập hương vị cấm dục. Tuy anh mím môi, nhưng tiếng hít thở nặng nhọc, khuôn mặt màu mật ong cũng đã đỏ ửng, từng lọn tóc bên dưới mũ thấm ướt mồ hôi, từng giọt theo cằm rơi xuống ướt nhòe mặt cậu.

Những giọt nước kia như rơi vào chảo dầu nóng bỏng, trong đầu ầm vang một tiếng nổ mạnh, bất chấp nút mạnh tiểu tử trong miệng rồi ngao một tiếng nhào lên đẩy Trần Thiên Tường ngã ra giường.

“Anh Tường, Anh Tường……” cậu cuồng hôn thân thể bên dưới, liếm láp từng giọt trong veo lạnh buốt trên mặt anh, tay còn loay hoay mở caravat, sau đó dùng răng nanh gặm cắn chiếc cổ cùng hầu kết xinh đẹp.

Ai nha, không tốt rồi! Quân phục dụ hoặc hiệu quả thiệt lợi hại, hại thằng nhóc ngay lập tức biến hình thành chó ngoan. Trần Thiên Tường cố ý nghiêm mặt hấp dẫn cậu lại bất thình lình bị cậu áp đảo, thằng ngốc kia còn nóng lòng cởi áo anh, nếu anh không ngăn lại chắc phải ra tiền đi sửa nút áo.

Thế là Trần Thiên Tường dùng đầu gối đá vào bụng cậu, hai tay tóm gáy cậu lưu loát đè xuống, quay người ngồi đè lên cậu, tiểu đệ còn cọ cọ thân thể người ta.

“Oa…… Anh Tường, anh muốn chơi Sm hở? Đừng nói anh có chuẩn bị cả roi nha?” Tề Hải Dương nhăn mặt, cậu còn chưa hiểu chuyện xảy ra đã bị khống chế hai tay nằm sấp trên giường.

Trần Thiên Tường xấu hổ khụ một tiếng, sắc mặt lại đỏ vài phần. Anh kỳ thật định chủ động, nhưng làm đủ chuẩn bị rồi lại không biết mở đầu làm sao, kết quả không cẩn thận liền lâ, vào cục diện này.

Anh đành …… dứt khoát lôi luôn cái còng tay tình thú ra, dù sao ngày hôm qua đã ‘Cưỡng gian’ một lần, hôm nay dứt khoát bù lại một lần là được.

“Sao tự nhiên trói em? Anh muốn lấy roi thật à?” Tề Hải Dương thật vất vả trở mình, nhưng hai tay lại bị trói ở đầu giường y như hôm qua. Cậu mấp máy mắt, ra vẻ đáng thương nhưng miệng cười cực kì hưng phấn. “Hắc hắc, quất ra mấy dấu đỏ nhiều nhiều là được, đừng đau quá nha.”

Hắc, thật là ngứa mông. Trần Thiên Tường lại thiếu chút đánh vỡ hình tượng soái ca, nghe cậu lải nhải chỉ muốn bật cười, đành dứt khoát banh chân cậu ra, bôi một đống dịch trơn vào.

Lúc này Tề Hải Dương cuối cùng cũng rõ anh muốn làm gì sao, kích động rộng mở chân, còn nâng mông, to tiếng như sợ anh nghe không rõ.

“Anh Tường, vừa rồi em rửa đến năm lần lận! Súc ruột luôn rồi ó!”

“Ngậm miệng!” Trần Thiên Tường nghiêng mặt trừng cậu mới có thể hộc ra hai chữ. Cậu lập tức không dám nói nữa, chỉ là hừ hừ lay động mông, như thúc giục anh mau xuống tay.