Hắc Tổng, Thiếu Phu Nhân Lại Muốn Ngoại Tình!

Chương 31: Tôi chưa muốn anh chết




Đôi mắt lờ mờ lịm đi ngã ngửa xuống sàn, Mã Tiểu Yên mặt đang mếu máo đã chuyển qua lạnh tanh ra hiệu Lý Yết Gia đưa người rời đi.

Hắc Minh Hạo vừa kịp chạy đến cùng Ngô Kim Nhất thì đã quá muộn. Người chẳng còn, hiện lại duy nhất một bức thư trên bàn điểm rõ giờ hẹn.

Biết cô bị Lý Yết Gia thông đồng với Mã Tiểu Yên hãm hại, anh tức sôi máu chuẩn bị tất cả để đến địa điểm tên khốn hẹn gặp.

Trợ lý từ đâu vội vã chạy thục mạng vào trong, thở hổn hển vã mồ hôi hột nắm chặt tờ giấy trong tay nhàu nát.

" Hắc..Hắc tổng!! "

" Kết quả xét nghiệm ADN của phu nhân.. "

Chưa kịp nói hết lời đã bị anh giật lấy, đọc được kết quả liền xé toạc ra làm đôi vứt xuống giẫm nát.

Bực dọc buông lời cảm thán.

" Mẹ kiếp! "

Ngô Kim Nhất mặt mày ngơ ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra tiến đến nhặt lại tờ giấy ghép xen vào nhau để gỡ bỏ sự tò mò.

" Diệp La Manh Hạ và Mã Tiểu Yên có tỷ lệ 99℅ là quan hệ ruột thịt? "

Hắc Minh Hạo bước lớn mạnh dạn ra khỏi cửa trong trạng thái nổi đóa, Ngô Kim Nhất thấy thế cũng lẽo đẽo chạy theo sau muốn cùng anh đến chỗ Manh Hạ.



21h trời tối tăm mờ mịt, chiếc xe hơi sang trọng dừng bánh trước căn nhà hoang đổ nát.

Một mình Hắc Minh Hạo bước vào không chút phòng bị đạp tung cánh cửa bên ngoài gãy ra ngay lập tức.

" Lý Yết Gia thằng khốn! "

Vừa thét vừa bước những bước lớn tiến sâu vào bên trong tìm người. Nhìn thấy Manh Hạ nằm yên trên băng ghế lạnh toát mắt không thể mở nổi bị trói chặt, anh vội vã chạy đến bị cánh tay phía sau túm lại.

Chẳng chờ cho đối phương kịp phản ứng lại, anh vật tên xấu số nằm phịch xuống gãy đôi xương sườn đau đớn rên rỉ. Lần lượt hàng trăm người cầm gậy nhắm vào anh.

Hắc Minh Hạo cười lạnh kéo chặt gang tay đen sẵn sàng giết sạch cả đám. Cuộc ẩu đả diễn ra nhanh chóng, một mình Hắc Minh Hạo đạp một lúc 2 3 tên ngã xuống không thể động đậy.

Cướp gậy đập lại từng thằng, anh chiến thắng trước những thi thể lăn lốc chết không nhắm mắt. Máu me vấy bẩn đôi bàn tay đỏ thẫm.

Đôi chân nhanh chóng tiến tới lay mạnh cô gọi dậy, cởi trói thoăn thoắt lo lắng gọi tên cô.

" Manh Hạ! Diệp La Manh Hạ em tỉnh lại cho tôi! Manh Hạ!! "

Cô khe khẽ mở mắt, gương mặt lu mờ dần hiện diện. Hắc Minh Hạo nhíu mày lòng vui mừng ôm lấy cô.

" Đáng ra tôi phải theo sát chân em mới phải. "



Nhát dao nhọn hoắt đâm thẳng vào da thịt ứa máu, cô hốt hoảng hét lớn lên vì bất ngờ. Hắc Minh Hạo cau có chịu đựng rút con dao ra khỏi người quấn chặt miệng vết thương đứng bật dậy chém một đường khiến tên cố chấp đầu lìa khỏi cổ.

" Hắc Minh Hạo! Anh không sao đấy chứ!? Con mẹ nó sao anh dám đến đây một mình vậy hả!? "

Máu loang khắp miệng vết thương ngày càng nhiều, miệng hắn niềm nở tươi cười ghé sát cô trêu chọc.

" Em lo lắng cho tôi sao? "

Cô nhăn nhó khó hiểu suy nghĩ của tên chồng trước mắt, lâm vào hoàn cảnh nguy kịch rồi mà hắn vẫn có tâm trạng bông đùa được.

" Tôi không chết được, tôi còn phải ở cạnh Diệp La Manh Hạ em không cho em làm loạn hại người nữa chứ. "

" Nói cái chó gì vậy cái tên này. "

Vừa kịp nói xong toàn thân lạnh lẽo ngất lịm đi trong vô thức, cô sợ hãi gọi tên anh lay người liên hồi chẳng có hồi đáp.

" Hắc Minh Hạo!! Hắc Minh Hạo!! "

" Đừng có ngủ đấy, chết rồi anh ngủ thoải mái bây giờ vẫn chưa được!!! "

" Tôi chưa muốn anh chết, Hắc Minh Hạo!! "

Cô kéo tấm thân nặng nề trên người dìu ra khỏi căn nhà hoang, Ngô Kim Nhất sững sờ chạy đến giúp cô một tay đưa anh lên xe tới bệnh viện gấp.