Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ

Chương 134




Sau khi nhìn Joyce ra về, Giản Lục cúi xuống nhìn “hầu nam” dặt dẹo ngả nửa thân người vào lòng cậu.

“Joyce tới đây làm gì?”

Hynes duỗi tay ôm cổ cậu, ngẩng mặt trân trọng hôn lên khóe môi lạnh lùng của cậu, nói với giọng khàn khàn: “Cũng không có gì, biết chúng ta ở đây nên bạn cũ tới ôn chuyện, tiện thể cảm ơn phương thuốc chúng ta tặng hắn, giúp hắn hồi phục sức khỏe thôi.”

Thật ra phương thuốc cải thiện thể chất Bán ma nhân của Joyce là do Hynes và Giản Lục cùng nghiên cứu ra. Khi lạc vào Vùng đất bị lãng quên, điều kiện và phương hướng tiến hóa của Nhân loại ở đó khiến Giản Lục chú ý, nhất là sau khi tiếp xúc với những người Satoq, phát hiện họ vốn là Ma tộc, Giản Lục thoáng nảy ra một ý tưởng.

Từ giới thiệu của hệ thống, Giản Lục biết Joyce Griffin, người thừa kế thương hội Griffin, chi phối tiền tài của cả đại lục, kiên định đứng về phía Elvira chống lưng cho cô tới cùng là vì hai nguyên nhân, thứ nhất là Elvira giúp hắn lấy được hoa Máu chữa khỏi bệnh của phu nhân Griffin, thứ hai là Elvira dùng năng lượng của Thần cải tạo cơ thể của Bán ma nhân, giải quyết tình trạng ốm yếu khi ở hình dạng con người của Joyce, kéo dài tuổi thọ cho hắn.

Không ai không muốn sống, thiên tài bậc nhất như Joyce lại càng ham sống, hắn có quá nhiều chuyện chưa làm, sao cam lòng chấp nhận vì mình là Bán ma nhân mà phải chết sớm? Cho nên ai giải quyết hai vấn đề đó là có thể nhận được lòng trung thành của Bán ma nhân này.

Giản Lục tất nhiên không thể để siêu vũ khí giết người như Joyce đứng sau lưng hỗ trợ Elvira, do đó ở Vùng đất bị lãng quên, nhìn thấy những người Satoq liền nảy ra ý định, miệt mài nghiên cứu theo hướng này, trình độ thuốc phép của cậu không cao, nhưng tư duy lại không bị hạn chế trong thế giới này, dám mạo hiểm sáng tạo, lại có Hynes biết tuốt cùng thảo luận, cuối cùng họ cũng nghiên cứu ra loại thuốc phép có thể cải thiện thể chất của Bán ma nhân.

Sự thật chứng minh, Joyce đã khắc ghi tình cảm của họ, dù Elvira dùng thân phận Thần nữ Giáo hội Yexi tìm đến hắn để hợp tác, giữa lúc đó còn bị Thần tính của Nữ thần Bóng Tối trong người Elvira mê hoặc, vẫn nhanh chóng củng cố tư tưởng, từ chối hợp tác với cô.

Nghe nói Joyce từ chối, Giản Lục tất nhiên vui vẻ, nhưng niềm vui lớn cũng không khiến cậu hết nghi ngờ.

“Thật chỉ đơn giản thế thôi?” Giản Lục nhéo tai y.

Hynes vùi mặt vào ngực cậu, giọng nói mơ hồ: “Không ngờ anh không tin em…”

“Hành động của cậu làm ta khó mà tin được!” Giản Lục bình tĩnh nói.

Hynes cắn cậu một cái qua lớp áo phép, không đợi Giản Lục thẹn quá thành giận đã ấm ức kêu rên: “Em làm gì khiến anh khó mà tin được? Giản, lúc nào anh cũng nghi ngờ em…”

Giản Lục im lặng, tên này quá mưu mô xảo quyệt, một người sở hữu sức mạnh tối cao và mưu kế vô song, đủ khả năng thay đổi cục diện của một thế giới, vậy nên cậu không thể không nghi ngờ. Tuy hiện giờ Hynes chưa làm gì hết – thật ra vào lúc Giản Lục không biết, ai kia đã làm nhiều chuyện đủ khiến cậu khiếp sợ, có điều không để cậu biết mà thôi – nhưng Giản Lục vẫn cảm thấy có một số việc không hề đơn giản.

Hynes duỗi tay đẩy cậu nằm ra sofa, rồi đè người lên.

Vì Giản Lục không tin y, con rồng xấu xa bị oan ức bèn giày vò cậu một trận, thể chất được quả Long Hồn nâng cao phát huy tác dụng, bị giày vò thê thảm cũng không cần uống thuốc phép mới thuyên giảm như trước, nơi nào đó bị sử dụng quá mức chỉ sưng đỏ lên thôi.

Giản Lục trộm nghĩ, quả nhiên cải thiện thể chất ốm yếu của Pháp sư chỉ để tiện cho tên này giày vò cậu đúng chứ? Không còn biết đâu là điểm dừng!

***

Trước thềm năm mới, Giản Lục và Hynes trở lại thành Cabel phía tây đại lục.

Vừa về điện chính của Thần điện Ánh Sáng, Giản Lục lập tức bị Giáo hoàng gọi đi hỏi chuyện, tất nhiên là hỏi những việc liên quan đến Giáo hội Yexi. Giản Lục ở bên ngoài hai năm, tuy lưu lạc ở Ma giới một năm, nhưng trong mắt người của Thần điện Ánh Sáng, cậu đang ẩn mình trong bóng tối điều tra Giáo hội Yexi, hai lần tư liệu được gửi về đều vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, chứng minh đúng là cậu nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ Thần điện Ánh Sáng giao cho.

“Con của ta, con đã làm rất tốt.” Giáo hoàng xem lướt qua tư liệu Giản Lục mang về, hết sức ngợi khen, rồi lại quay sang nói: “Nhưng bây giờ lại có một nhiệm vụ muốn giao cho con đây.”

Giản Lục cung kính đứng đó, vẻ bình tĩnh, ra điều nghiêm túc lắng nghe.

Khi Giản Lục rời khỏi Thần điện của Giáo hoàng, vừa ra ngoài đã nhìn thấy Thánh nữ Amelia.

“Giản.” Trên khuôn mặt lạnh lùng của Amelia hiện ra nụ cười ấm áp, ngợp trong ánh mặt trời, ưu nhã thanh khiết, tuy vẫn có dáng dấp của Thánh nữ cao quý không vướng bụi trần, song có thêm ý vị hạnh phúc của một người phụ nữ, mỗi cô gái sắp trở thành cô dâu đều sẽ khác.

Giản Lục đáp lại bằng một nụ cười nhẹ dịu dàng, rất vui vì được gặp cô lúc này, bèn hỏi: “Sao cô lại ở đây? Mấy ngày nữa là hôn lễ của cô, đáng lẽ cô đang ở trong phủ Công tước Adams chờ xuất giá chứ?”

Amelia là Thánh nữ, nhưng cha cô là Công tước, sắp gả cho người có quyền thừa kế hợp pháp nhất của đế quốc Edith là Vương tử Alex, nếu không có gì bất ngờ, cô sẽ trở thành Vương hậu của đế quốc, Vương hậu khác với Thánh nữ, vậy nên trong khoảng thời gian này Công tước Adams đưa cô về phủ, cho học tập trước khi kết hôn.

“Ta nghe nói cậu đã về nên tới đây thăm cậu.” Amelia nói, nhìn quanh rồi hỏi: “Hynes đâu?”

“Ngài Boswell gọi y đi rồi.”

Ngoài mấy ngày gặp gỡ vội vàng năm tốt nghiệp, đã gần hai năm họ không gặp nhau, Amelia mất công bỏ khóa học của gia tộc để tới đây, Giản Lục đương nhiên chẳng mất lịch sự bảo cô về, bèn mời cô ra sân uống trà, ôn chuyện cũ.

Tại điện chính của đội Kỵ sĩ.

Boswell mang rượu Bronning tốt nhất ra tiếp khách, uống hết nửa bình, hơi dính men say mới mở miệng: “Mấy ngày nữa là tới hôn lễ của Thánh nữ và Vương tử Alex, bây giờ quan hệ giữa Thần điện Ánh Sáng với bốn đế quốc lớn vô cùng căng thẳng, tuy đế quốc Edith đã ra sức, nhưng Giáo hội Yexi phát triển mạnh mẽ, từng bước ép sát, tình hình đã không thể lạc quan, Thần điện Ánh Sáng gặp phải mối nguy nghìn năm có một.”

Hynes thản nhiên uống rượu, vẫn chưa nói gì.

Boswell hơi thất vọng: “Hynes, người bạn đáng tin nhất của ta, cậu vẫn từ chối lời mời của ra sao?”

“Không sai.” Hynes nở một nụ người: “Ta không có hứng thú với chuyện các ngươi đang làm, ai nắm giữ quyền lực trong Thần điện Ánh Sáng, không có sức hấp dẫn với ta.”

Đồng tử Boswell thu nhỏ lại một chút, men say nhạt đi mấy phần, im lặng một lát rồi hỏi: “Ngươi nghiêm túc chứ?”

“Đúng vậy!”

Nét mặt Boswell trở nên lạnh lùng, vết sẹo dữ tợn trên mặt dường như cũng yên lặng theo.

Hynes uống hết rượu, hờ hững ném ly, ly pha lê ngay ngắn rơi xuống quầy rượu, y đứng dậy ra về.

Boswell nhìn theo bóng lưng y, không thể không cảm thán: “Nếu biết Thánh tử có năng lực như vậy, lúc trước đã không coi cậu ta là con rối.” Dứt lời, không nén được tiếng thở dài.

Thật ra khi Thần điện Ánh Sáng mới thành lập, vai trò của Thánh tử Thánh nữ với Thần điện Ánh Sáng không phải như vậy, không những không phải con rối mà còn có quyền tham dự hay phản đối các quyết định của Thần điện, thậm chí có thể coi là ứng cử viên cho vị trí Giáo hoàng hoặc Hội đồng trưởng lão của Thần điện. Nhưng không biết tự bao giờ vị trí của Thánh tử Thánh nữ trong Thần điện đã thay đổi, biến thành con rối bị Thần điện điều khiển, bị gạt ra khỏi trung tâm quyền lực của Thần điện, không có quyền lựa chọn bất cứ điều gì, chỉ có thể để Thần điện quyết định cuộc đời của mình.

Jane Gruffudd vốn cũng là một con rối Thánh tử, nhưng từ khi cậu dẫn một đứa bé ở phố Bóng Tối về, tự mình nuôi dạy nó trưởng thành, chuẩn bị một Thánh kỵ sĩ bảo vệ Thánh tử cho mình, tất cả đều thay đổi. Ai mà ngờ rằng việc trước đây các trưởng lão không để bụng lại tạo thành cục diện hiện tại.

Rõ ràng Hynes Stuttgart không phải người trung thành, vậy mà lại trung thành với Thánh tử đến thế, thờ ơ lạnh nhạt với chuyện tranh quyền đoạt lợi trong Thần điện, thậm chí vì Thánh tử mà áp chế sự phát triển của đội Kỵ sĩ, khiến đội Kỵ sĩ, Giáo hoàng và Hội đồng Trưởng lão tạo thành thế chân vạc, không bên nào làm gì được bên nào.

Boswell thật sự không cam lòng, nhưng lại không có cách nào.

Trừ phi hắn giết được Hynes.

Nhưng rõ ràng đó là một quyết định sai lầm.

***

Khi trở lại cung điện của Thánh tử, Hynes nhìn thấy hai người ngồi bên bàn tròn uống trà chiều trong sân, thoáng trông họ rất giống nhau, không những nụ cười trên mặt mà còn cả thần thái nữa, thánh khiết tao nhã, lạnh lùng xa cách, như mây trắng phía chân trời, xa xăm không thể với.

Họ là Thánh tử và Thánh nữ của Thần điện Ánh Sáng.

“Hynes, cậu về rồi à.” Amelia nhìn thấy thanh niên tóc vàng đứng trong sân thì nở nụ cười với y.

Hynes gật đầu với cô, ngồi xuống cạnh Giản Lục, dưới cái nhìn cảnh cáo của Giản Lục, cuối cùng không làm chuyện “nam sủng mê hoặc chủ” – tuy y muốn làm lắm, nhưng để buổi tối không bị đá khỏi giường, đành phải nhẫn nhịn.

“Amelia, sao cô lại tới đây?” Hynes mỉm cười, hỏi: “Chẳng lẽ việc học tập trước hôn nhân của gia tộc Adams quá mệt mỏi?”

Amelia bĩu môi: “Hynes, cậu đoán lúc nào cũng chuẩn, trên đời này còn chuyện gì mà cậu không biết không?”

Hynes nở một nụ cười với cô, rạng rỡ chính trực đúng với hình mẫu Thánh kỵ sĩ: “Ta không biết nhiều chuyện lắm.”

Sau khi Verna mang cho Hynes một ly hồng trà, Amelia phàn nàn với họ về những nghi lễ và phép tắc đau đầu của con gái nhà quý tộc, về cả những quý cô hợm hĩnh khiến cô ngán ngẩm, cô lớn lên trong Thần điện Ánh Sáng, Thần điện đề cao năng lực, chứ không như các cô gái quý tộc cả ngày chỉ xoay quanh quần áo, trang sức và đàn ông, mỗi lần về gia tộc Adams đều có cảm giác không hợp.

Nói xong những lời cuối cùng, cô mới khẽ đề cập: “Gần đây thành Cabel xuất hiện nhiều người lạ mặt, nghe nói là sứ giả các quốc gia tới chúc mừng hôn lễ, khi tới đây ta nhìn thấy trên phố có một đám người thoạt nhìn không giống sứ giả lắm, họ mang đến cảm giác nguy hiểm, như là người sống trong bóng tối.”

Giản Lục cười với cô, nhẹ nhàng nói: “Amelia, yên tâm đi, câu sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất!”

Khuôn mặt Amelia đỏ ửng, cảm ơn lời khen của cậu, khi sắc trời không còn sớm, thị nữ tới giục, cô mới tạm biệt bọn Giản Lục rồi ra về.

Nhìn theo xe ngựa của gia tộc Adams, ánh mắt Giản Lục lạnh lùng xa xăm, đến khi Hynes đặt tay lên vai cậu, cậu mới quay lại nhìn y, hất tay y ra.

Hynes không để bụng, theo cậu về phòng ngủ, nhỏ giọng thuật lại cho cậu cuộc đối thoại với Boswell ở điện chính của đội Kỵ sĩ, cuối cùng chốt lại: “Boswell hơi nóng vội, em thấy cục diện hiện giờ của Thần điện Ánh Sáng khá ổn, không cần thay đổi, nên chưa chấp nhận lời đề nghị của hắn.”

Giản Lục chậm rãi bước qua hành lang dài được bao phủ bởi hoa tường vi, trên mặt không có phản ứng gì. Boswell hừng hực dã tâm, nếu không có Hynes áp chế, hắn đã sớm cướp được quyền lực trong Thần điện Ánh Sáng, biến Giáo hoàng thành con rối của đội Kỵ sĩ, chứ không phải thế ba chân vạc như hiện giờ.

Nhưng điều không cần phải nghi ngờ là, trong tình hình Giáo hội Yexi phát triển nhanh chóng, Thần điện Ánh Sáng không nên tranh đấu nội bộ, nếu không chỉ có nước giống như trong truyện, sụp đổ trong một sớm một chiều, lót đường cho người khác. Hynes thấu hiểu rất rõ, vậy nên mới kiềm chế tham vọng của Boswell, đưa đến cục diện hiện tại trong Thần điện Ánh Sáng, tránh việc họa trong giặc ngoài.

“Giản, anh không khen thưởng em chút sao?” Hynes được voi đòi tiên.

Giản Lục quay sang nhìn y, gật đầu: “Ừ, giỏi lắm.”

“Thế…” Y mong ngóng ra mặt.

“Hôn lễ của Amelia tới rồi, phải nghỉ ngơi dưỡng sức!” Giản Lục nghiêm nghị nói.

Hynes ủ rũ ngay lập tức, vào trong phòng liền ăn vạ trong lòng cậu không chịu đứng lên, báo hại Giản Lục không dám để Verna bước vào, nhìn thấy dáng vẻ đáng xấu hổ của y.

Bước sang năm mới, hôn lễ của Vương tử Alex, người thừa kế hợp pháp nhất của đế quốc Edith và Thánh nữ của Thần điện Ánh Sáng được tổ chức trong hoàng cung.

Bầu trời toàn thành Cabel được làm phép, phép thuật năm màu điểm tô không trung, thường có những cánh hoa phép thuật rực rỡ rơi từ trên xuống, người đi ở dưới như có thể ngửi thấy hương hoa.

Thánh nữ Amelia khởi hành từ Thần điện Ánh Sáng, Vương tử Alex dẫn đầu quân đoàn đệ nhất của đế quốc tới đón cô dâu xinh đẹp nhất của hắn, quân đoàn đệ nhất mặc áo giáp vàng, dáng đứng thẳng tắp, bước đi đều tăm tắp, khí thế như thần, phô bày sức mạnh của đế quốc Edith cho các khách mời ngoại quốc.

Hôn lễ bắt đầu lúc hoàng hôn, khi sắc trời hơi tối, pháo hoa lộng lẫy nở rộ trên bầu trời thành Cabel.

Giản Lục nhìn Amelia trong tà áo cưới xinh đẹp được phu quân đón đi, rồi vội vã rời khỏi Thần điện Ánh Sáng, lên bức tường thành có cửa chính thành Cabel, đứng tựa vào một góc tường, ngẩng đầu thưởng thức pháo hoa trên trời, đột nhiên màn hình hệ thống hiện ra, trên hệ thống bản đồ xuất hiện hằng hà sa số chấm đỏ.

Giản Lục tập trung tinh thần, cuộc chiến bắt đầu rồi.