Á Phi hai tay lồng vào trong tay áo bào, nghe được lời cảm tạ không khách khí của Phong Vân rồi nâng bước đi ra ngoài.
Đám người Lâm Quỳnh đứng sừng sững trước cửa lập tức tránh đường cho hắn đi ra.
“Ngươi còn đứng trong đấy làm gì? Còn không mau đi theo ta.” Đi vài bước ra khói cửa, Á Phi đột nhiên dừng bước quay đầu nhíu mày nhìn Phong Vân .
Phong Vân ngạc nhiên, đi cùng hắn sao?
Á phi nhìn vào quan sát quanh phòng, nhìn vào giường rồi lại nhìn sang đám nam nhân, khiển trách nói:“ Như vậy còn ra thể thống gì nữa.”
Phong Vân nhìn qua nhìn lại theo ánh mắt của Á Phi, bỗng nhiên hiếura, lại nhìn sang Mộc Hoàng cùng đám người Phong Dương, nàng ở cùng với Mộc Hoàng thì không vấn đề gì , nhưng ở đây còn có đám người Lâm Quỳnh, nàng ở lại đây cũng bất tiện.
Nghĩ vậy, nàng liền vẫy Hoàng Kim sư tử qua, rồi nhìn nhìn Mộc Hoàngcười cười.Dùng ánh mắt ý bảo Mộc Hoàng đừng nổi giận, rồi đi theo Á Phiđi ra ngoài.
Mộc Hoàng không thích như vậy, nhưng nổi giận cũng chả làm được gì ,hắn biểu lộ tức giận ra mặt nhưng cũng không ngăn cản, trơ mắt nhìnPhong Vân cùng Á Phi đi khỏi.