Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Chương 200: Ăn miếng trả miếng (1)




Mộc Hoàng liếc mắt nhìn một cái liền hiểu trong lòng Phong Vân đangtức giận đến nổi bão , lập tức từng bước đi lên phụ giúp Phong Vân đốnhạ kẻ thù, dù biết những người trước mắt này không phải dễ đối phó nhưng khoảnh khắc xông lên hắn không hề chùn bước hay suy nghĩ nhiều.Đồngthời Mộc Hoàng cũng đưa mắt về phía hoàng kim sư tử, phất tay ra hiệumột cái.

Hoàng kim sư tử hiểu ý, nó nhìn Phong Vân ở phía đối diện đang hùng hổxông tới hai đại linh hoàng, thân hình nó sau khi chợt lóe một cái đãlặng lẽ , bình tĩnh đứng đằng sau lưng Phong Vân .

Linh lực lục sắc trên tay Phong Vân bay lên không, một kiếm chém rauy lực đủ chặt đến cả nhật nguyệt.Phong Vân hét to một tiếng, hai taykết ấn phóng ra sức mạnh to lớn, ầm ầm rẽ gió lao đến hai đại linh hoàng . Cùng lúc đó, lưỡng đạo năng lượng do hai đại linh hoàng cũng liên tục bắn về phía Phong Vân.

Vô cùng tức giận , lòng đầy nỗi căm thù thế nên đòn thế của Phong Vân cực kì hiểm ác.Trong phút chốc, toàn bộ trời đất đều bị bao phủ bởilinh lực của ba người.Thế nhưng đây vẫn chỉ như là màn mở đầu cho trậnđấu long trời lở đất này, cũng chỉ giống như cơn mưa rào ập đến trướckhi đón sấm chớp tới chung vui mà thôi. Chỉ thế thôi mà đã khiến nhữngngười chứng kiến cảm thấy như không thể nào thở nổi. Tam lực giao hội,trận đấu này hứa hẹn thương vong không nhỏ .

Trong phút chốc , bụi đất bay lên mù mịt, phòng ốc xung quanh khôngkhác gì ruồi muỗi không chịu được sức mạnh của trận đấu này mà bị ảnhhưởng nặng nề, lần lượt sụp đổ trong gang tấc.

Năng lượng trong thế trận của ba người chỉ cần khẽ dao động là đã tỏa ra lực sát thương vô cùng dữ dội, nếu lấy Phong Vân làm trung tâm , cóthể dễ dàng thấy năng lượng trong vòng trung tâm ấy đang liên tục bắn ra bên ngoài.

Chính tại lúc đó, phủ thành chủ cùng các tòa tháp của Phượng Hoàngthành hoàn toàn bị suy sụp , hơn nữa những tòa nhà của phân đoàn ThánhLinh cung bên cạnh cũng bị chịu chung số phận.

“Má ơi……”

“Chạy mau……”

Những người đang đứng xem náo nhiệt nhận ra nguy hiểm cận kề liềnchật vật kêu cha gọi mẹ, lúc này một đám hận không thể sinh ra hai cáichân để có thể chạy thoát càng xa càng tốt. Tính mạng là quan trọngnhất, xem náo nhiệt cái khỉ gì chứ. Chạy thôi ~~~~~~~ Tam đại linh hoàng giao thủ, trận thế này thường dân không có phúc xem , thôi nhường hếtcho các vị cao nhân gan to đi ……

Phong Vân gào thét, hơi thở cùng sát khí ngập trời.

Trong trung tâm gió lốc , Phong Vân bị hai cỗ lực lượng cường đạiđánh lui về phía sau vài bước.Sau vài phút chấn tĩnh lại,nàng mạnh mẽ sờ nhẹ lên vết máu nơi khóe miệng , sau đó không chút quan tâm nhảy vọtlên , lao tới đánh trả hai đại linh hoàng .

Hai đại linh hoàng kia so cấp bậc vốn đã cao hơn Phong Vân, mà lúcnày lại liên thủ nên luôn tưởng rằng chỉ một đòn là có thể tiêu diệtđược Phong Vân. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được sau khi trúng một đòncủa bọn họ, Phong Vân chỉ lui lại vài bước, rồi sau đó vẫn còn sức màlao như tên bắn về phía bọn họ.Khí thế đấy, quả thực hung mãnh khiến bọn họ không thể nói lên lời.

Hai đại linh hoàng của phân đàn Thánh Linh từ trước đến nay đều ngang tàng, không coi ai ra gì , giờ phút này sắc mặt đều biến đổi .Dè chừng ! Phải, đã có người khiến bọn họ phải dè chừng. Người kia , sức mạnh cùng ý chí quả thật khiến người khác phải hoảng sợ, ai dây vào hắn e rằng là không muốn sống rồi.

Trạng thái của Phong Vân lúc này , chỉ sợ mười linh hoàng đến đây,nàng cũng vẫn liều mạng giao đấu.

“Hảo tiểu tử, bổn tọa hôm nay nhìn xem ngươi có bao nhiêu năng lực.”

Hai đại linh hoàng thấy cả thân Phong Vân đầy sát khí như thế thìđồng loạt hét lớn một tiếng, linh lực lưỡng sắc trên người chợt lóe, hai bộ áp giáp không biết từ đâu ra , đột nhiên xuất hiện ở trên người bọnhọ .

Đó chính là bộ áo giáp chỉ có thể được rèn ra bởi cấp bậc linh hoàng. Trong phút chốc, khí thế của hai đại linh hoàng phát ra càng lúc càngcàng thịnh, bọn họ tức tốc xông lên muốn quật ngã Phong Vân.