Hắc Đạo Vô Tình

Chương 35: Chạm Môi




"Hôn...hôn anh?" An Minh Hạ kinh ngạc đến nỗi muốn rớt luôn quai hàm. Hai mắt cô mở lớn chớp chớp như không tin vào những gì mình mới nghe thấy. Biểu cảm khoa trương của cô thế nhưng không làm lay động người đàn ông trước mặt. Hữu Cảnh mỉm cười, ngả người ra sau ghế, dáng vẻ như chờ đợi cô thực thi hành động của mình.



- Anh...có bị khùng không vậy? Bày ra cái điều kiện vô duyên hết sức! Tôi...tôi không làm được đâu…đã bảo là những cái gì trong phạm vi tôi có thể làm được mà, cái này tuyệt đối không! - Thiếu chút nữa cô muốn hét lên rồi.



- Cô không làm?



- Không!



- Vậy mai cứ ở nhà đi! - Hữu Cảnh nhún vai nói



- Anh... - An Minh Hạ không nói được lời nào. Cô đang đấu tranh tư tưởng trong đầu, chỉ là hôn vào má thôi mà...chắc không gọi là mất nụ hôn đầu đâu nhỉ? Tên mặt lạnh không ngờ lại có lúc vô sỉ đến mức này. Hôn hay không hôn đây...hừm...nếu đặt hai chuyện lên bàn cân thì đương nhiên chuyện về nhà quan trọng hơn rồi. Vì vậy mà cô quyết định - Thôi được!



- Lại đây! - Anh khẽ cười, chất giọng đầy dụ hoặc phát ra.



An Minh Hạ không hiểu sao lại thấy hồi hộp trong lòng. Hai má cô dần nổi lên hai rặng mây hồng. Nuốt nước bọt ực một tiếng, đôi chân từng bước từng bước đi đến gần Hữu Cảnh. Vừa đến gần thì cô bất ngờ bị một lực kéo xuống, sau đó là một vòng tay rắn chắc ôm lấy. Lúc mở mắt ra thì An Minh Hạ phát hiện mình đã ngồi trong lòng Hữu Cảnh.



Cô giãy dụa muốn thoát thì anh càng ôm chặt lại, giọng nói có chút nặng nề vang lên "Cô mà còn giãy dụa thì đừng hòng thoát khỏi đây!" nhưng trong lòng thì đang không ngừng kêu than. Chết tiệt, cứ nghĩ mình đã miễn nhiễm với phụ nữ rồi thế nhưng anh lại nổi lên dục vọng với cô gái này!



"Anh...biến thái!" cô không phải ngốc đến nỗi không cảm nhận được dưới mông mình có vật gì đó cứng cứng chạm vào. Vì vậy mà cũng biết điều ngồi im, không dám chuyển động. Chỉ sợ cử động một chút thôi là sẽ bị con sói xám này ăn sạch không còn một miếng xương luôn.





- Haha - Hữu Cảnh bật cười, bàn tay to vuốt vuốt mái tóc mượt mà của cô.



- Anh còn cười! Ai bảo anh kéo tôi ôm làm gì...thả tôi ra, đứng là hôn được rồi! - An Minh Hạ thẹn quá hóa giận.



- Ôm thế này dễ hôn hơn...tôi là đang giúp cô đấy!




- Chịu anh luôn! - Cô thở hắt ra một hơi, ghé mặt gần gần tới má anh, có vẻ không biểu cảm gì ra bên ngoài nhưng bờ môi run rẩy đã bán đứng cô.



- Khó khăn vậy sao? - Anh buồn cười hỏi.



Cô mím môi hừ một tiếng, hai cánh tay vòng ra sau cổ anh kéo lại. Môi đỏ mọng toan hôn lên má anh thì bất chợt Hữu Cảnh quay mặt ra. Thành ra môi không chạm má mà là môi chạm môi. Hai người cùng mở to mắt đứng hình trong giây lát, hơi thở sát gần đến nỗi cả hai cũng cảm nhận rõ được. An Minh Hạ lúng túng đứng bật dậy, mặt đỏ như trái cà chua, nói vội một câu "Nhớ lời anh nói!" rồi chạy vù ra khỏi phòng.



Tiếng đóng cửa làm Hữu Cảnh tỉnh lại, anh bất giác đưa tay sờ lên môi, cảm giác ngọt ngào ấm áp dường như vẫn còn tồn tại. Khóe môi nhếch lên thành một đường cong đẹp mắt. Coi bộ điều kiện này anh nên dùng thường xuyên, hôm nay lời quá rồi còn gì!



*******************



"Tách tách" tiếng máy chụp ảnh vang lên liên tiếp. Người mẫu mới nổi dạo gần đây là Vy Vy sau khi chụp xong album ảnh cho một hãng thời trang thì ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi, tay cầm cuốn tạp chí lật qua lật lại theo dõi. Cô trợ lý của cô từ ngoài chạy tới, có lẽ khá vội vàng nên cô ta thở hồng hộc vì mệt. Vy Vy hơi nhíu mày hỏi "Có chuyện gì vậy?"




- Chị...chị...sắp...tới...có...có buổi tuyển chọn người mẫu của RZ! Em đã đăng ký tham gia cho chị rồi!



- Cái gì!? Thật sao? - Vy Vy vui mừng nói, cô đứng dậy, hai tay đặt lên vai của cô bé trợ lý - Em đúng là một trợ lý tốt, làm việc nhanh nhạy nhất mà chị từng gặp!



- Dạ... - Cô bé trợ lý cười cười, tay gãi gãi mái tóc thể hiện rõ sự ngại ngùng.



- Hừm...nếu vào được RZ thì sự nghiệp sẽ lên như diều gặp gió! Nhất là có thể gặp được vị tổng giám đốc Bạch thị tuấn tú, đào hoa nhất trong giới giải trí! Thật hạnh phúc mà! - Cô bụm hai tay lại, đôi mắt lấp lánh nhìn về phương xa xôi.



- Coi chị kìa...haha



- Em đã thấy vị Bạch tổng đó chưa?




- Chưa - Cô bé lắc đầu - Không phải chỉ mỗi em đáu chị ơi, chắc chị mới về nước không lâu nên không biết. Nói thẳng ra...là chưa ai nhìn thấy rõ được ngũ quan của ngài ấy, nhưng may là báo chí có dịp thông qua những người bạn của ngài ấy trong giới nên cũng có thể biết được ngoại hình ngài ấy rất xuất chúng! Có thể như chị nói là tuấn tú, đào hoa ý!



- Vậy sao? Chị không nghĩ là anh ta bí ẩn như vậy...không phải những người trong giới đều rất thích lộ diện trước đám đông sao? - Cô ngạc nhiên hỏi.



- Tùy thôi chị ơi! Mỗi tấm ảnh mà báo chí chụp được đều bị làm nhòe đi không thấy rõ phần mặt...




- Mấy tin tức kia chẳng nhẽ chị đọc báo lá cải sao? Không ngờ đến giờ chị mới biết được chuyện này...



- Em thắc mắc là...sao chị biết ngài ấy tuấn tú và đào hoa?



- Không khó lắm! Chẳng phải đàn ông trong giới này rất đào hoa sao? Chị đây là kết hợp tin tức bên ngoài và với những hiểu biết của mình! Đơn giản là như vậy thôi!



- Ồ...Vậy ngày mai chúng ta phải chuẩn bị đồ mặc luôn nhé! Chị cũng nên giảm cân thêm, tập catwalk, phong cách trình diễn, có gì tập luôn cả diễn xuất nữa! Với RZ, càng nhiều tài năng thì càng được trọng dụng mà!



- Uh, chị biết rồi! Nhưng mà vào hôm nào đấy?



- Cuối tháng này!



- Cuôi tháng!? Giờ mình chuẩn bị có kịp không vậy?



- Chắc chắn sẽ kịp! Em tin chị!



- Haizz...đành vậy chứ biết làm sao...