*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả đám rủ nhau đi mua đồ bơi hết sức vui vẻ. Đói quá nên cả đám rủ nhau đi ăn rồi mới về.
Đồ bơi của ÂU DƯƠNG MINH NGUYỆT
ÂU DƯƠNG ÁNH NGUYỆT
NAM CUNG HƯƠNG HƯƠNG
NAM CUNG HUYÊN HUYÊN
MỘ DUNG THẢO NHI
CỐ TRƯỜNG NINH
Trong lúc thử đồ thì mấy cô gái chụp hình tự sướng còn gửi lại cho anh mình coi nữa chứ.
Khi về đến nhà thì người lớn đã đi du lich về hết rồi.
"Em về rồi nè!" Cô vừa vào tới cửa là la lớn lên.
"Con bé này lớn rồi mà như con nit vậy đó à!" Nghe thấy giọng nói dịu dàng quen thuộc thì ra là bà ngoại cô.
"Woa bà ngoại con nhớ bà chết mất"
"Ôi con cún con của bà"
"Để cho anh chê cười rồi"
"Không sao đâu con bé rất dễ thương"
Bây giờ cô mới phát hiện trong nhà có người lạ. Một người đàn ông trung niên còn một người rất quen không phải Lam Tư thì là ai chứ..
"Chào bác"
"Đây là ai vậy ạ?"
"Đây chính là vị hôn phu trước kia của mẹ con đó. Còn Lam Tư là con nuôi của ông ấy. Vì luôn yêu mẹ con nên ông ấy chưa lập gia đình. Giờ vô tình gặp được nên ông ấy muốn chăm sóc mẹ con suốt cuộc đời còn lại" người nói là ông ngoại cô.
"Con rất cảm động tụi con cũng muốn mẹ có hạnh phúc. Nên bọn con đồng ý" cố Trường Hạo thay mặt các em nêu ý kiến.
"Vậy mẹ có sống ở đây không hay sống chung với bác ấy"
"Cả bác và Lam Tư đều sẽ sống ở đây luôn cho vui"
"Dạ vậy được ạ!"
"Mà con đi đâu về vậy?" 2 mợ và mẹ của cô hỏi.
"Con tính tổ chức sinh nhật ở hồ bơi nên vừa mới đi mua đồ về nè"
"Vậy hả lên mặc thử cho mợ xem xem" mợ cả cô LAN NHÃ HÂN. Mợ là nhà thiết kế nổi tiếng trên thế giới. Mỗi bộ đồ của mợ luôn có 102 nên rất hiếm có nhưng cô thì ngược lại vì đồ cô toàn là do mợ thiết kế cả thôi.
"Thôi mà con có chụp hình lại nè cho moih người coi" thế là cô lại bắn hình qua cho cả nhà coi.
Vì phòng chưa có sẵn nên đành để 2 người họ ở tạm trong phòng khách ngày mai sẽ chuyển lại. Còn mấy anh cùng với ông ngoại và mấy cậu, mẹ cô cùng nhau đi vô thư phòng nói chuyện hôm bữa xảy ra ở bữa tiệc Lưu gia.
Cô cũng lén đưa cho anh mình cái máy nghe lén về câu nói hôm trước của ông nội cô để họ xem rồi xử lý.
"Đúng là khinh người quá đáng mà" cậu cả cô Cố Thành vỗ bàn
"Con không ngờ ông ta lại vậy thế mà con tưởng ông ta là người tốt với con nhất khi còn ở đấy" mẹ cô
vừa nói vừa khóc
"Tại họ không biết điều thôi chứ không phải tại em đâu" cậu hai Cố Thần
"Đúng đó vậy thì họ đừng trách chúng ta ngoan độc"
"À còn chuyện này nữa ạ!" Cố trường hiên
"Chuyện gì nói lẹ đi thằng này. Là con trai mà lại ấp a ấp úng gì hả?"
"Lưu Thi Thi cô ta nói cô ta và mẹ minhd đã nhiều lần sai người giết chết Ninh nhi."
"Không ngờ con bé đó còn nhỏ mà ác quá giống y chang mẹ mình vậy" ông ngoại
"Đúng đó ạ mà Ninh cũng đã mời lưu gia đến buổi tiệc rồi ạ!" Cố trường Hạo
"Vậy thì công bố thân phận của Ninh nhi trước buổi tiệc luôn đi"
"Có cần mời phóng viên không ạ?" Cố Thành
"Mời đi chuyện mời khách sẽ do mấy đứa mời"
"Dạ được ạ!"