Lâm Oách lên tiếng:“chúng ta nên rời khỏi đây ngay”
Huyền Vũ gật đầu nói:“đúng, chúng ta nên rời khỏi đây thôi”
Bách Minh nói:" tôi nghĩ chúng ta nên đi vòng qua khu rừng khác tránh ngọn núi đó càng xa càng tốt"
Tất cả mọi người gật đầu tán thành rồi đi vòng qua khu rừng khác né ngọn núi chứa tử khí đó ra.
Ở Ma Giới, Hoàng Tiểu Long đang nói chuyện với Hạ Diệp Ân.
Hạ Diệp Ân nói:“ở trong rừng núi phía bắc có xuất hiện luồng tử khí rất lớn”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng đáp lại:“để tôi đi điều tra”
Cô lắc đầu nói:“nguy hiểm lắm, huynh không nên làm chuyện liều lĩnh như vậy”
Hoàng Tiểu Long trừng mắt nhìn Hạ Diệp Ân với ánh nhìn chứa đầy lạnh lẽo chết chóc khiến cô không rét mà run.
Hoàng Tiểu Long rời đi.
Hạ Diệp Ân chỉ biết nhìn theo bóng lưng của cậu mà thở dài.
Cô buồn bã nói:“cẩn thận đấy tướng công”
Hoàng Tiểu Long đi đến khu rừng chứa tử khí nồng đậm, cậu quan sát xung quanh khu rừng xong không một chút chần chừ do dự nào mà bước chân vào nơi chết chóc này. Ở trong khu rừng chết chóc này không một sự sống âm u đến cùng cực, bất kể nơi nào trong khu rừng này cũng có xác chết và bộ xương khô. Đột nhiên yêu ma, yêu thú lao đến tấn công.
Hoàng Tiểu Long triệu hồi kiếm rồi cùng đánh nhau với đám yêu thú và yêu ma đó, sau một lúc tất cả những kẻ ngáng đường cậu đều bị tan thành tro bụi. Hoàng Tiểu Long đi đến trung tâm của khu rừng cũng là nơi có tử khí nồng đậm nhất, càng vào sâu trong khu rừng thì mùi tử khí, xác chết càng nồng đậm. Cậu quan sát trung tâm của khu rừng, nơi này xác chết, thây người chất thành đống. Ở giữa đống xác chết đó có một nam nhân đang ngồi nhìn Hoàng Tiểu Long với ánh mắt đầy chết chóc, cậu cũng không sợ hãi mà trừng mắt nhìn tên đó.
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:"tại sao mình không cảm nhận được sự sống từ người hắn? là kẻ đã chết? hay hắn thật sự không phải con người? "
Tên nam nhân đó lạnh lẽo lên tiếng:“thật không ngờ có kẻ lại có thể bước chân vào nơi này đó”
Hoàng Tiểu Long tò mò hỏi:"ngươi là Triệu Tử Hàn thợ săn ma đúng không? "
Tên đó chỉ gật đầu không đáp lại.
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:“Tử trong tử vong, Hàn trong hàn khí, tên của ngươi là để ám chỉ sự chết chóc đúng không?”
Hắn nhìn vào Hoàng Tiểu Long nói:“ta đúng là Triệu Tử Hàn nhưng ta không phải thợ săn ma”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:“ngươi như quỷ dữ ẩn mình trong bóng tối vô hình, vô dạng”
Triệu Tử Hàn lạnh lẽo nói:“ngươi muốn bắt quỷ dữ thì việc đầu tiên ngươi phải làm đó chính là xuống địa ngục”
Cơ thể Hoàng Tiểu Long bốc lửa lên, đôi mắt cậu cũng chuyển sang màu đỏ.
Hoàng Tiểu Long nói:"ta cũng muốn xem ngươi đưa ta vào địa ngục kiểu gì? "
Triệu Tử Hàn thờ ơ nói:“bây giờ chưa phải lúc, chờ ngươi có đủ sức mạnh rồi thì chúng ta sẽ quyết chiến sinh tử một trận, à ta không phải là thợ săn ma mà ta chính là tổ tiên đầu tiên của ma cà rồng hay còn được gọi là bán dơi đó”
Hắn nói xong thì liền biến mất.
Hoàng Tiểu Long nhìn xung quanh thì không còn thấy Triệu Tử Hàn nữa nên cũng rời đi.
Triệu Tử Hàn nấp sau cây gần đó lẩm bẩm:“con trai của Hoàng Tộc trong truyền thuyết đó sao, thật thú vị”
Hoàng Tiểu Long quay về Ma Giới, Hạ Diệp Ân thấy cơ thể cậu có nhiều vết thương do yêu ma và yêu thú trong khu rừng chết chóc gây ra thì vô cùng lo lắng.
Hạ Diệp Ân hốt hoảng hỏi:“huynh ổn không? để ta đi gọi đại phu chữa thương cho huynh”