Chương 66: chiến thắng
Vèo vèo vèo vèo~
Phi đao từ năm hướng đồng thời bắn tới, Đạt Tinh La nhìn thấy cảnh này hai mắt trợn trừng như muốn nứt, lông tơ dựng đứng, cảm giác nguy hiểm điên cuồng báo động.
Hắn điên cuồng múa kiếm xung quanh thân thể của mình đánh bay phi đao, trên thân cũng ngưng tụ linh lực hộ thể đề phong bị phi đao làm tổn thương, chống cự một cách cực kì mãnh liệt.
Một đợt đầu tiên hắn vậy mà có thể đem toàn bộ phi đao tránh né, nhưng đáng tiếc Lê Tùng Vân cùng bốn cái ảnh phân của mình bắt đầu tăng tốc, thân hình của bọn hắn như hóa thành tàn ảnh bắt đầu bắn ngược phi đao, khiến cho Đạt Tinh La ở giữa phi đao liên sát trận càng lúc chống cự càng vất vả.
"không tốt, Đạt Tinh La sư huynh b·ị t·hương, hắn trúng độc".
"cái quái gì vậy, Đạt Tinh La sư huynh năm nay có tiềm lực tranh cử vị trí đầu, hắn vậy mà lại thất thế ở ngay trận đầu tiên sao?".
"phi đao t·ấn c·ông càng lúc càng nhanh, tần suất càng dày đặc, Đạt Tinh La sư huynh nếu không lập tức phá cục hắn chỉ sợ sẽ bị những phi đao này mài c·hết.
Lê Tùng Vân một chiêu này thật sự quá đáng sợ, ta muốn mua phi đao đổi Phân Ảnh bộ cũng học một chiêu này quá".
Đám đệ tử ở phía dưới phát ra tiếng kinh hô, Đạt Tinh La cũng biết tình huống không tốt, hắn rống to một tiếng, kiếm mang sáng lên, hàng loạt kiếm khí bắn về phía một cái ảnh phân thân ở phía bên trái.
Hắn không dám bắn về phía Lê Tùng Vân, bởi vì Lê Tùng Vân có thể cùng hắn ngạnh kháng, đem kiếm mang đánh tan, như vậy một chiêu này liền xem như dùng vô ích.
Quả nhiên hàng loạt phi đao từ bên trái b·ị đ·ánh văng, ảnh phân thân cũng không cách nào chống cự kiếm khí, cứ như vậy liền b·ị đ·ánh tan.
Đạt Tinh La vốn tưởng rằng thời cơ phá cục đã tới, dự định lao về phía bên kia, nhưng Lê Tùng Vân cùng bốn cái ảnh phân thân còn lại mỗi người đều di chuyển một cách tinh vi, đem vị trí của ảnh phân thân kia bù đắp, tạo thành hình vuông tiếp tục vây hắn vào giữa bắn g·iết.
Xoẹt xoẹt~
Trên người Đạt Tinh La lại có thêm hai vết đao cắt, vị trí bị cắt lộ ra màu tím đen độc tố khiến cho Đạt Tinh La không thể không đem linh lực áp chế độc tố.
Đạt Tinh La trong lòng may mắn, Lê Tùng Vân nhập môn thời gian quá ngắn chưa hề có thời gian đem Vạn độc châu nâng cấp lên mức có thể uy h·iếp tính mạng Luyện khí kì cửu trọng đỉnh phong nhanh chóng, cho nên hắn bị trúng độc cũng sẽ không lập tức mất đi sức chiến đấu, còn có thể áp chế được.
Nhưng nếu tiếp tục như vậy, hắn nhất định phải bại.
"Đạt Tinh La sư huynh muốn thua".
Ở phía dưới không ít đệ tử phát ra tiếng kêu kinh ngạc, Đạt Tinh La nghe vậy sắc mặt âm trầm, hắn nổi giận gầm lên:
"ngươi tưởng ngươi đã thắng rồi sao?
Không nên tự mãn, còn chưa đâu".
Linh lực trên thân hắn b·ạo đ·ộng, Đạt Tinh La lấy thân mình làm trung tâm, hắn thi triển một chiêu 'cuồng phong đột kích' đem mình bảo vệ trong lốc xoáy, lốc xoáy xung quanh cũng đem toàn bộ phi đao đánh tan.
"a, cuồng phong đột kích còn có thể dùng như vậy? Học được".
"quả nhiên không hổ là các vị sư huynh Luyện khí kì hậu kì chiến đấu, các loại kì tư diệu tưởng thật sự quá kinh người".
Lê Tùng Vân nhìn thấy cảnh này sắc mặt phát lạnh, đi lên liền đối với ta châm chọc là ngươi, bây giờ gắn mác ta tự mãn cũng là ngươi.
Ngươi rốt cuộc còn muốn cái gì?
Oành~
Đột nhiên cuồng phong bạo phát, hàng ngàn hàng vạn phong nhận nhỏ bé b·ị b·ắn ra bốn phương tám hướng, đem 3 cái ảnh phân thân còn lại bắn nát tại chỗ, Lê Tùng Vân không thể không lùi lại tránh né.
Một chiêu này hẳn là tốn không ít linh lực, trong cơ thể hắn linh lực không còn nhiều chứ?
Lê Tùng Vân thân hình lắc một cái, một cái ảnh phân thân lại muốn đi ra.
Đạt Tinh La mất hết bao nhiêu công sức mới có thể đem Phi đao liên sát trận của Lê Tùng Vân phá hủy, sao có thể để cho hắn lại có cơ hội đem mình cuốn vào trong trận trấn sát một lần nữa.
"lại muốn giở lại chiêu cũ? Đừng hòng".
Đạt Tinh La quát to một tiếng, hắn đem toàn bộ linh lực trong cơ thể điều động, linh lực cực tốc ngưng tụ thành một con đại bàng bao quanh cơ thể hắn, ánh mắt hung ác, phát ra ba động linh lực khủng bố nhìn chằm chằm vào Lê Tùng Vân.
Giết~
Đạt Tinh La quát to một tiếng, dưới chân đạp mạnh, đại bàng như là cưỡi mây đạp gió, mang theo xé rách hết thảy tất cả đồ vật dám xuất hiện ở trước mặt nó xông tới.
Lê Tùng Vân sắc mặt ngưng trọng đến cực điểm, một cái phi đao đột nhiên bị hắn khống chế vào giữa lòng hai bàn tay đứng ở trước ngực, bắt đầu cực tốc xoay tròn, toàn bộ linh lực của hắn cũng bị hắn quán chú vào một chiêu này.
Bởi vì quá nhiều linh lực tụ tập mà xung quanh nó như thể cuốn lên một cái hình bầu dục lấp lánh màu sắc như một viên đá quý, lại mang theo tuyệt sát quyết liệt.
Một chiêu mạnh nhất trong ám khí tường giải mà truyền công trưởng lão tặng cho hắn lúc này bị hắn phát huy đến tận cùng.
Ám khí tường giải, ngọc thạch câu phần.
Đao ý.
Vèo~
Tĩnh phong phi đao như lưu tinh xuyên qua bầu trời bắn ra, lập tức đối chọi gay gắt với đại bàng của Đạt Tinh La.
Nhưng lúc này Đạt Tinh La hai mắt hơi dại ra, tinh thần gặp phải đao ý tập kích, khí thế của đại bàng đột nhiên yếu đi một mảng lớn.
Răng rắc~
Phi đao cùng đại bàng v·a c·hạm, cái mỏ sắc bén của đại bàng vậy mà bắt đầu phát ra tiếng rạn nứt.
Đạt Tinh La lúc này như là từ trong giấc mộng mới tỉnh, phát ra một tiếng kêu thảm thiết không cam lòng:
"không".
Oành~
Phi đao phá tan đại bàng, thẳng tắp hướng về phía mi tâm của hắn xông tới.
"không tốt, Đạt Tinh La sư huynh muốn c·hết".
Phía dưới không ít sợ hãi rít lên, bọn hắn không ngờ tới Luyện khí kì hậu kì chiến đấu lại có thể kịch liệt đến mức này.
Đạt Tinh La hai mắt như muốn nứt, hai hàm răng bị hắn cắn ken két rung động, trong mắt tràn đầy tơ máu.
Nhưng hắn chỉ có thể nhìn phi đao xuyên thủng mỗi một tấc đại bàng của mình, mạnh mẽ đâm tới mi tâm của mình, muốn đem chính mình g·iết c·hết.
Ta hôm nay phải c·hết ở đây sao?
Đạt Tinh La trong lòng cực độ không cam tâm.
9 năm a, hắn tu luyện ròng rã 9 năm, kiên trì chờ đợi 9 năm, cuối cùng mới có được một cái cơ hội đạt được hạng nhất.
Vậy mà lại thất bại ở chỗ này rồi?
Hắn hối hận cực kì.
Nếu như hắn không cố tìm chọn Lê Tùng Vân làm bàn đạp nâng lên danh tiếng của hắn, như vậy cho dù xui xẻo thế nào hắn cũng có thể g·iết vào top 10.
Như vậy tuy không được phần thưởng tốt như hạng nhất, nhưng cũng không kém quá nhiều.
Cứ như vậy hắn liền thua ở ngay trận đầu tiên, cái gì cũng không có được, hắn hận a.
Đúng lúc này, phi đao vốn mang theo tuyệt sát chi ý đột nhiên dừng lại.
Đạt Tinh La ánh mắt lấy lại tiêu cự nhìn lại, chỉ thấy một cái bàn tay đang bắt lấy phi đao, đem toàn bộ linh lực trên phi đao đánh tan.
Phi đao dừng ở cách mi tâm hắn không xa, nếu như lại ra tay chậm một chút nói không chừng trên trán của hắn liền sẽ nhiều một cái lỗ máu.
Ừng ực.
Đạt Tinh La nuốt một ngụm nước bọt, là trọng tài ra tay.
Đối phương là Trúc cơ kì tu sĩ, đánh tan sức mạnh trên phi đao của một cái Luyện khí kì cửu trọng vô cùng dễ dàng.
Trọng tài liếc nhìn Lê Tùng Vân, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó là nghiền ngẫm.
Bởi vì hắn vừa rồi đã nhận ra được, người này sở hữu đao ý.
Đạt Tinh La ở ngay giây phút cuối cùng sở dĩ ngẩn người, khí thế lập tức bị cắt giảm một mảng lớn chính là do đao ý của đối phương gây ra.
Hắn nhớ rõ, vừa rồi Đạt Tinh La sử dụng viên mãn Phân Ảnh bộ Lê Tùng Vân vừa nhìn một cái liền có chỗ hiểu ra, sau đó liền bắt chước làm theo, thật sự mang Phân Ảnh bộ tu luyện đến viên mãn.
Hắn là hộ đạo giả của Đông Phương Diễm Nhi, Đông Phương Diễm Nhi lĩnh ngộ kiếm ý, hắn vậy mà cũng lĩnh ngộ đao ý, 2 người này ngộ tính thật sự rất mạnh, mạnh đến thái quá.
Cuối cùng hắn hít sâu một hơi nói ra:
"Lê Tùng Vân, chiến thắng".