Chương 64: lĩnh ngộ
Đạt Tinh La hít sâu một hơi, hắn biết lần này toan tính của mình xem như thất bại, bởi vậy nói:
"năm ngoái tỉ thí thông môn ta xếp hạng thứ 11, năm nay ta đã chuẩn bị kĩ càng, nhất định có thể đánh sâu vào mười vị trí đầu.
Ngươi năm nay vừa nhập tông, lần đầu tiên thi đấu liền gặp phải ta, thật đúng là...haizz".
Đạt Tinh La thở dài một tiếng ra vẻ tiếc hận, như thể Lê Tùng Vân không thể gặp vài đối thủ yếu hơn, trước hết tích lũy kinh nghiệm một vài năm sau đó mới có thể đạt đựơc thứ tự cao vậy.
Lê Tùng Vân khóe mắt co giật, con hàng này là đang xem thường hắn sao?
Lê Tùng Vân vui vẻ cười nói:
"thật đúng là may mắn, nếu gặp phải những người xếp hạng càng cao chỉ sợ ta sẽ lập tức bị loại".
Hắn nói ra lời này cũng là vì không biết top 10 người năm ngoái không hề có bất kì ai tham gia.
Dù sao tham gia cũng không được giải, cho nên sẽ không có ai đi tốn thời gian ở chỗ này cả.
Nhưng cái này không hoàn toàn đúng trong mọi trường hợp, có rất nhiều thiên tài đều rất xem trọng thành tích của mình.
Bọn hắn cho dù thi đấu không đạt được phần thưởng gì cũng sẽ liên tục thi đấu để đảm bảo vị trí số một trong mấy năm liên tục thuộc về mình, đem danh tiếng của mình nâng l·ên đ·ỉnh, đem danh khí của những thiên tài khác đè xuống.
Đạt Tinh La nghe vậy khó chịu, ngươi nói giống như gặp ta sẽ không bị loại ngay lập tức vậy?
Lúc ngươi nhập môn chính là Luyện khí kì bát trọng, bây giờ một năm qua đi đa đột phá như vậy cũng sơ nhập Luyện khí kì cửu trọng mà thôi.
Còn ta đã đạt tới luyện khí cửu trọng đỉnh phong nhiều năm, còn không thể dễ dàng loại ngươi hay sao?
Còn cần phải gặp đến những người kia?
Hay là ngươi cho rằng ngươi thật sự có thể thắng ta?
Đạt Tinh La cảm thấy Lê Tùng Vân lời nói này ý tứ hẳn là hắn vẫn sẽ bị loại, nhưng sẽ lâu bị loại hơn một tí, có thể có thêm được một tí tí xíu kinh nghiệm như vậy.
Đúng, chỉ có giải thích như vậy mới có thể nói thông.
Đạt Tinh La không còn hứng thú nữa, trọng tài thấy vậy liền cho trận đấu bắt đầu.
Lê Tùng Vân trên tay lập tức xuất hiện phi đao, đồng thời hai tay biến thành màu xanh lục, lộ rõ hắn tu luyện Vạn Độc Thủ.
Sau đó hắn nhanh chóng quay người chạy về phía bên phải, cố gắng tăng nhanh tốc độ lên hết mức có thể.
Đạt Tinh La trên tay đã sớm cầm kiếm, hắn đột nhiên nhảy lên cao, kiếm trong tay hắn nhanh chóng múa lên, kiếm mang đại thịnh, mười hai đạo kiếm khí ào ào đổ xuống.
"là Hoàng giai thượng phẩm Thanh phong kiếm pháp, một chiêu liền có thể chém ra 12 đạo kiếm khí, một thức 'gió xuân quất vào mặt' này của Đạt Tinh La đã tu luyện đến viên mãn, thật sự lợi hại".
"xem ra hắn năm ngoái có thể đi tới hạng 11 cũng không phải là không có cơ sở, ít nhất ở mặt ngộ tính cũng không tệ a".
Đạt Tinh La nghe vậy khóe miệng kéo ra một đường cong.
Một bộ Thanh Phong kiếm pháp này hắn luyện không biết bao nhiêu năm, có thể không lợi hại được sao.
Lê Tùng Vân nhìn thấy kiếm khí như là mưa rào trút xuống đem hắn cùng những vị trí xung quanh đều bao phủ hoàn toàn không chừa cho hắn cơ hội tránh né, lúc này liền đạp mạnh chân một cái, cả người đột nhiên lao tới phía trước một đoạn dài, hiểm hiểm tránh đi kiếm khí của đối phương.
Ngay ở lúc này trên người của hắn đột nhiên xuất hiện một đạo ảnh phân thân tách thân mà ra, ảnh phân thân đột ngột quay đầu hướng về phía Đạt Tinh La xông tới.
Đạt Tinh La nhìn thấy cảnh này ngơ ngẩn một chút, sau đó đột nhiên cười to:
"ha ha ha, ngươi vậy mà cũng luyện Phân Ảnh bộ?
Có điều ngươi giống như hiểu sai cách vận dụng Phân Ảnh bộ rồi.
Không phải cứ chạy càng nhanh liền càng tốt, đối với Phân Ảnh bộ lĩnh ngộ liền càng sâu đâu".
Đạt Tinh La thân hình liên tục lắc lư ở biên độ nhẹ đột nhiên bốn cái ảnh phân thân từ trên thân hắn xuất hiện, 3 cái nhanh chóng xông về phía Lê Tùng Vân, một cái thì chặn đánh ảnh phân thân của Lê Tùng Vân.
Đám đệ tử ở phía dưới thấy cảnh này lập tức ồn ào lên:
"a, Phân Ảnh bộ viên mãn cảnh giới. Lê Tùng Vân xui xẻo rồi, hắn cảnh giới không bằng đối phương, thân pháp cũng kém xa đối phương, như vậy hắn làm sao có thể thắng được".
"còn muốn thắng, ngươi nằm mơ đây.
Dù sao Đạt Tinh La năm ngoái cũng là người xếp thứ 11, đã không yếu, năm nay lại chuẩn bị đầy đủ, hắn còn tự tin xông vào trước mười, Lê Tùng Vân thua không oan".
Lê Tùng Vân nghe thấy lời nói của Đạt Tinh La đầu tiên là nghi hoặc, hắn lĩnh ngộ sai?
Sau đó Đạt Tinh La liền dùng hành động chứng minh cho hắn thấy, hắn đúng thật là lĩnh ngộ sai.
Lê Tùng Vân cả người chấn động, trong đầu hắn lúc này giống như có thiểm điện xẹt qua, hắn cảm giác được một tia cảm ngộ hắn chưa hiểu rõ lúc trước rốt cuộc là cái gì.
Thì ra Phân Ảnh bộ không phải cần chạy thật nhanh tạo ra bóng mờ mới có thể phân ảnh, không trách lúc trước hắn thi triển môn thân pháp này cứ cảm giác quái lạ, bị kẹt ở nhập môn mãi không tiến lên được.
Thì ra môn thân pháp này chú trọng ở tố hình cùng ngưng tụ.
Kiếm tu vung kiếm liền có thể đánh ra từng đạo bán nguyệt kiếm khí, kiếm khí tồn tại thật, có thể dùng mắt thường nhìn thấy, sờ chạm được, có lực sát thương, rất sắc bén.
Bình thường kiếm tu nếu không chú ý khống chế kiếm khí, kiếm khí đều sẽ có hình bán nguyệt.
Nếu nhu bọn hắn có kiếm kĩ ngưng tụ linh lực đâm thẳng, như vậy kiếm khí phóng ra sẽ có dạng đường thẳng, cái này liền nói rõ linh lực của tu sĩ có thể cải tạo hình dáng.
Giống như cái nào đó tu sĩ tu luyện bộ bộ sinh liên thân pháp, sau đó hắn mỗi bước đi đều sẽ xuất hiện một đóa sen ở dưới chân, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp, bức cách tràn đầy.
Linh lực của tu sĩ có thể ngưng tụ cùng tố hình, như vậy hắn chỉ cần tản mát ra linh lực sau đó ngưng tụ cùng tố hình bọn chúng liền sẽ có được ảnh phân thân?
Cái này không đủ, phải nhờ một cái tiểu xảo nữa, chính là động tác lắc mình trong chớp mắt kia.
Bởi vì hắn lắc quá nhanh bởi vậy sinh ra bóng mờ, ở ngay trong một khắc này Đạt Tinh La liền hoàn thành ngưng tụ khiến cho bóng mờ kia bị linh lực của hắn bám vào ổn định lại, sau đó liền tố hình, tạo thành một cái ảnh phân thân.
Bởi vì tố hình là chính bản thân hắn, đem ngoại hình của chính hắn sao chép cùng làm rõ một lần, bởi vậy việc này xảy ra rất nhanh cũng rất dễ dàng.
Nếu muốn tố hình là người khác, như vậy đây lại là một môn bí pháp khác, không phải thứ có thể dễ dàng làm được như vậy.
Hắn lắc bốn lần, hoàn mỹ ngưng tụ ra bốn cái ảnh phân thân, chính là cảnh giới viên mãn của Phân Ảnh bộ.
Như vậy nếu lắc càng nhiều có thể tạo ra càng nhiều phân thân sao?
Câu trả lời là có, nhưng người sáng tạo môn thân pháp này không khuyến khích làm như thế, bởi vì bốn cái ảnh phân thân thêm chủ nhân nữa đã là 5 người, đủ bày ra một số trận pháp để phối hợp lẫn nhau rồi.
Mỗi cái ảnh phân thân đều sẽ khiến cho người thi triển tốn một lượng linh lực để duy trì nó, bởi vậy sẽ trực tiếp làm giảm xuống năng lực tác chiến của người sử dụng.
Cho nên luyện tới viên mãn phân thân ra bốn cái liền có thể dừng lại, không nên tham nhiều.
Hai tay của Lê Tùng Vân nhanh chóng chuyển động, phi đao trên tay hắn đột nhiên ném ra, hướng về phía 3 cái ảnh phân thân lao tới.
Keng keng keng~
3 cái ảnh phân thân đồng thời vung kiếm đón đỡ, đem phi đao của Lê Tùng Vân đánh dạt ra ngoài.
Lê Tùng Vân híp mắt nhìn cảnh này, ảnh phân thân của tên này dùng không ít linh lực a, còn rất mạnh đây.
3 cái ảnh phân thân của Đạt Tinh La lúc này đột nhiên từ 3 hướng lao tới, mũi kiếm bén nhọn đâm thẳng đến trước ngực hắn.
Lê Tùng Vân không còn cách nào khác, chỉ có thể đạp mạnh xuống mặt đất một cái, cả người nhảy lên không trung.
Đạt Tinh La ha ha cười to:
"ta liền biết ngươi sẽ nhảy lên, đang chờ ngươi đây".
Chỉ thấy kiếm mang trên thân kiếm của hắn đại thịnh, đại lượng linh lực tụ tập lại cùng một chỗ, sau đó hóa thành một trận cuông bạo gió lốc đâm thẳng tới.
Không khí xung quanh giống như là bị q·uấy r·ối khiến cho Lê Tùng Vân hít thở không thông, hắn cảm giác làn da bị từng tia phong đao nhỏ bé cắt hơi rát.
Cuồng phong xoay tròn như muốn đem tất cả mọi thứ cuốn vào vòng xoáy trung tâm của nó, Lê Tùng Vân vì chống cự không bị cuốn vào đã cố gắng hết sức cố định thân hình, bởi vậy không dư thừa sức lực để di chuyển cơ thể, cảm giác muốn xê xích dù chỉ là một chút cũng khó khăn.
Thanh phong kiếm pháp, cuồng phong đột kích.
Trọng tài nhìn thấy cảnh này cả người căng cứng, trong tay linh lực tụ tập, sẵn sàng cắt đứt trận đấu bất kì lúc nào, bảo vệ tính mạng của đệ tử bản môn.
Lê Tùng Vân thân thể lơ lửng giữa trời, lúc này muốn tránh né cũng không có chỗ mượn lực.
Trong mắt Đạt Tinh La lóe lên vẻ đắc ý, một chiêu này vừa ra hắn đã biết Lê Tùng Vân không cách nào né tránh, hắn thắng.
Nhưng đột nhiên cơ thể Lê Tùng Vân lúc này lại lắc một cái, động tác này khiến hắn sửng sốt, cảm giác rất quen thuộc.
Quả nhiên hắn nghĩ không sai, một cái ảnh phân thân từ trên cơ thể Lê Tùng Vân tróc xuống, chân đạp ở trên mũi kiếm, tay cầm lấy eo Lê Tùng Vân đột nhiên kéo mạnh một cái, đem hắn kéo ra khỏi cuồng phong cũng ném hắn ra vị trí an toàn.
Ào ào oành~
Cuồng phong v·a c·hạm với sàn đấu phát ra một tiếng chấn động, bụi mù bay lên, trong lúc nhất thời Đạt Tinh La cũng quên đi công kích, bởi vì hắn đang ngây ngẩn cả người.
Cmn, hắn nhìn thấy cái gì?
Hắn nhìn thấy Phân Ảnh bộ của mình ở ngay trước mặt mình bị sao chép.