Chương 19: quái lạ Mẫn Thiên Cừu
Chương 19: quái lạ Mẫn Thiên Cừu
1000 hạ phẩm linh thạch đã là một phần ba tài sản của nàng cùng Vân gia gia, bỏ số tiền lớn như vậy ra mua một cái phi chu thật sự có lời sao?
Sau đó còn muốn mua những pháp khí khác thì còn tốn bao nhiêu nữa? Số tiền nhỏ này của bọn hắn đủ sao?
Doãn Minh nghe vậy cười khổ nói:
"sư muội ngươi không hiểu rõ, Phi chu là xa hoa loại pháp khí, cho nên giá cả sẽ tương đối cao.
Không bằng ngươi mua giày loại pháp khí, bọn chúng có tật phong phù văn có thể tăng tốc độ di chuyển, giá cả vừa phải hiệu quả cũng không tệ lắm đâu".
"có thể tăng bao nhiêu tốc độ di chuyển?".
"nhất giai hạ phẩm pháp ngoa tăng 10% trung phẩm tăng 15% thượng phẩm tăng 20%.
Tương ứng với giá tiền là 50 linh thạch, 70 linh thạch, 100 linh thạch.
Đồng thời bản thân nó cũng có được phòng hộ tác dụng nhất định, sẽ không dễ dàng b·ị đ·âm thủng".
Đông Phương Diễm Nhi vừa nghe chỉ tăng thêm 20% tốc độ di chuyển liền lộ ra vẻ không xem trọng.
Vẫn là phi chu bay nhanh a.
Lúc này Lê Tùng Vân mới đột nhiên lên tiếng:
"theo ta biết Pháp khí các là nơi bán pháp khí do các đệ tử Pháp khí phong luyện ra.
Bọn hắn nhận nhiệm vụ của tông môn sau đó chế tạo theo các mẫu có sẵn, những mẫu này đã được nghiên cứu nhiều năm, có giải thích cụ thể.
Bên trong tất cả đều là những pháp khí hay sử dụng nhất, cực kì thiết yếu của tông môn.
Mà phi chu hình như không nằm trong số này a?".
Đông Phương Diễm Nhi vẻ mặt mờ mịt nhìn Lê Tùng Vân, Vân gia gia nói lời này là ý gì?
Doãn Minh nghe vậy sắc mặt hơi đổi, hắn biết gặp phải người hiểu chuyện, đành phải thành thật trả lời:
"không sai, cái này không phải là vật phẩm của Pháp khí các bán ra, là một vị bằng hữu của ta luyện chế.
Hắn lười đi phường thị bán, bởi vậy gửi ở đây nhờ ta bán giúp, xem có ai hứng thú hay không".
Đông Phương Diễm Nhi lập tức hiểu ra.
Nếu là Pháp khí các định chế, như vậy giá cả gần như rất ít có xê xích gì, Doãn Minh không có quyền lợi giảm giá quá nhiều.
Nhưng nếu là bán giúp bằng hữu, như vậy thì có thể trả giá, thao tác không gian rất lớn.
Nàng lập tức hét giá:
"1000 linh thạch quá đắt, 500 có bán hay không?
Dù sao cũng là thất bại phẩm, chúng ta ngồi ở bên trong nếu đột nhiên bị Trúc cơ kì tập kích mà phi chu p·hát n·ổ rất có khả năng lập tức Chu hủy người vong đây".
Doãn Minh nghe vậy sắc mặt biến đổi:
"sư muội, ngươi trả giá cũng không thể trả giá kiểu này.
Một phát liền chém ngang lưng, thế này còn chưa đủ tiền mua tài liệu luyện khí đâu.
Lỗ vốn như vậy ai sẽ bán cho ngươi?".
Đông Phương Diễm Nhi xì một tiếng:
"nhưng nó là thất bại phẩm a.
So với việc để nó nằm ở đây phủ bụi không bằng bán đi, mua tài liệu mới luyện tập tay nghề, giảm bớt thiệt hại đây".
Doãn Minh nghe vậy lắc đầu liên tục:
"không được, cho dù là thất bại phẩm nó vẫn là xa xỉ phẩm.
Ở Luyện khí kì nếu có phi chu lại cụ bị năng lực công kích từ xa mạnh mẽ như vậy sẽ tạo thành ưu thế cực kì to lớn đây".
Đông Phương Diễm Nhi không chịu thua:
"ngươi cho ta là ngốc sao?
Chúng ta có thể có pháp khí phi chu người ta không thể có pháp khí phòng ngự.
Công kích từ xa của Luyện khí kì uy lực chưa lớn, người ta tế ra cái phù hoặc trốn trong pháp khí phòng ngự liền vô dụng, cuối cùng vẫn là phải cận chiến đánh g·iết mới có thể thành công.
Ưu thế cũng không có to lớn như ngươi nói vậy đâu".
"cho dù là thế cũng không thể 500 linh thạch".
Lê Tùng Vân chen vào:
"sư đệ, ngươi cũng biết đây là xa xỉ phẩm, như vậy ngươi nghĩ xem ở Luyện khí kì có bao nhiêu đệ tử có đủ năng lực mua cái phi chu này?".
Doãn Minh nghe vậy trầm mặc, Luyện khí kì đệ tử mỗi tháng chỉ được lĩnh 5 linh thạch hạ phẩm, muốn góp được tiền mua phi chu không biết năm nào tháng nào.
Cho dù có tiền bọn hắn cũng mua pháp khí đao kiếm, phù lục đan dược, ai đi mua phi chu làm cái gì a.
"cho nên ngươi nếu không tranh thủ cơ hội bán, cái phi chu này không biết sẽ còn nằm mốc meo ở đây bao lâu.
Đến lúc đó thiệt hại cũng không cách nào thu hồi, muốn luyện khí tiếp khó a.
Luyện khí sư, Luyện đan sư dù sao đều là đốt tiền chức nghiệp đây.
Ta chỉ ra giá một lần, 700 linh thạch, ngươi suy nghĩ thật kĩ".
Doãn Minh nhíu chặt lông mày:
"cái này ta không thể làm chủ được, cần phải hỏi ý kiến của người bạn kia của ta.
Các ngươi chờ một chút, ta gửi truyền tin phù, rất nhanh hắn sẽ trả lời".
Doãn Minh lấy ra Truyền tin phù, dùng tinh thần lực đem mạo đạo tin tức ghi chép vào bên trên sau đó ném ra.
Truyền tin phù đốt lên, hóa thành một vết ánh sáng bay ra ngoài.
Lê Tùng Vân cùng Đông Phương Diễm Nhi đành phải kiên nhẫn chờ đợi, nhưng bọn hắn cũng không phải chờ bao lâu, một người thanh niên mặc y phục Ngoại môn đệ tử liền đi tới.
Người kia còn chưa vào tới nơi, Doãn Minh đã kinh ngạc nói ra:
"Mẫn sư huynh, ngươi sao không lại mất công tới tận đây?
Dùng Truyền tin phù báo lại cho sư đệ một tiếng là được rồi, không cần vất vả như vậy a".
Thanh niên này là một người có dáng người cao lớn vạm vỡ, làn da màu nâu, gương mặt chữ điền, hai hàng lông mày khá rậm.
Chỉ cần nhìn qua liền có thể cảm nhận được gương mặt hắn tỏa ra một cỗ kiên nghị cảm giác, nếu đặt trong q·uân đ·ội phàm nhân chắc chắn là một tên mãnh tướng.
Được gọi là Mẫn sư huynh đi tới, vừa nhìn thấy Đông Phương Diễm Nhi sắc mặt đột nhiên biến đổi, ánh mắt như là mất đi tiêu cự lâm vào trong hồi ức, sắc mặt tràn đầy mê man cùng ngạc nhiên.
Nhưng sau đó chỉ trong nháy mắt hắn liền lấy lại tinh thần đem tất cả cảm xúc ẩn nấp xuống, đối với cảm xúc khống chế vô cùng mạnh.
Lê Tùng Vân ánh mắt sao mà sắc bén, hắn trong nháy mắt đó đã bắt được một tia khác thường, chỉ có điều còn chưa kịp xác định cảm giác này là gì mà thôi.
Người thanh niên cường tráng kia rất nhanh liền đi vào Pháp khí các, Lê Tùng Vân chủ động nói:
"Doãn sư đệ, ngươi có thể giới thiệu cho ta một chút được không?
Vị sư đệ này là ai vậy?".
Doãn Minh giống như chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra trong nháy mắt đó, hắn vui vẻ cười nói:
"đây là Mẫn Thiên Cừu Mẫn sư huynh, hắn là một vị Luyện khí sư.
Phi chu này chính là do hắn luyện chế, sau đó gửi bán ở đây.
Mẫn sư huynh, đây là thiên tài mới nhập môn của Lam Vân Tông chúng ta, thiên phú Thượng phẩm thượng giai, Đông Phương Diễm Nhi.
Còn đây là Lê Tùng Vân Lê sư huynh, hắn là hộ đạo giả của Đông Phương sư muội".
Lê Tùng Vân nghe vậy liền hỏi:
"vị này Mẫn sư đệ, ngươi biết Diễm Nhi nhà chúng ta sao?
Tại sao ta cảm giác lúc ngươi nhìn thấy Diễm Nhi lại có vẻ kinh ngạc như vậy?".
Mẫn Thiên Cừu nghe vậy liền bình tĩnh trả lời:
"Đông Phương sư muội chính là đệ nhất thiên tài mới nhập môn của Lam Vân Tông chúng ta, ta sao có thể không biết.
Cho nên khi nhìn thấy nàng ta mới kinh ngạc một chút mà thôi, sư huynh không cần để ý.
Các ngươi muốn mua phi toa của ta sao?".
Lê Tùng Vân nghe vậy cũng không để ý nữa, dù sao Đông Phương Diễm Nhi là thiên tài là thật, danh khí của nàng lúc này trong tông môn hẳn là vô cùng cao, là chủ đề bàn luận của nhiều người.
Chẳng qua thời gian gần đây hắn cùng với nàng đều đang bận rộn với công việc của mình cực ít xuất hiện cho nên cũng không rõ Đông Phương Diễm Nhi rốt cuộc nổi danh đến mức nào mà thôi.
Thiên phú tốt, người lại còn xinh đẹp như vậy, đám đệ tử trong Lam Vân Tông vừa gặp liền kinh động như thiên nhân, ngơ ngác tại chỗ cũng là bình thường.
Đông Phương Diễm Nhi đem lời nói lại một lần, Mẫn Thiên Cừu nghe xong liền nhíu mày:
"700 linh thạch sao? Cũng được, ta đồng ý".
Lê Tùng Vân nghe vậy liền lấy ra linh thạch giao dịch, hắn có một cỗ cảm giác Mẫn Thiên Cừu cũng không xoắn xuýt quá nhiều ở phần giá cả, có vẻ rất hào phóng.
Hẳn là muốn ở trước mặt Đông Phương Diễm Nhi thể hiện một chút phong độ đi?
Sau đó Lê Tùng Vân lại mua thêm một cái nhất giai thượng phẩm pháp y có phòng ngự phù văn cùng hộ tâm kính hết 150 linh thạch, một cái nhất giai thượng phẩm pháp ngoa tăng tốc 15% thân pháp hết 100 linh thạch.
Hắn mua thêm lẻ một cái Nhất giai tổng công hết 950 linh thạch sau đó rời khỏi Pháp khí các.
Pháp khí các còn có bao cổ tay cùng đầu khôi, nhưng hắn đã luyện Vạn độc thủ bởi vậy không cần thiết hai thứ này nữa, mang lên ngược lại sẽ làm cho hắn khó phát huy, làm giảm đi thực lực của hắn.
Lê Tùng Vân đem bộ nhất giai hạ phẩm phi đao của mình bán cho Pháp khí các, bỏ thêm 200 linh thạch mua một bộ Nhất giai thượng phẩm Tĩnh Phong phi đao, cái này liền do Đông Phương Diễm Nhi trả tiền.
Một chuyến này hắn tiêu hết 1150 linh thạch, bản thân hắn còn 50 linh thạch, Đông Phương Diễm Nhi còn 1700 linh thạch, tài sản cấp tốc giảm xuống.
Một chuyến này hắn gần như đem bản thân trang bị tới tận răng, nhưng cũng đau lòng muốn c·hết.
Tông môn c·hiến t·ranh đem lại ảnh hưởng trái chiều cho hắn thật sự quá to lớn.
Lê Tùng Vân mang theo Đông Phương Diễm Nhi rời đi, Mẫn Thiên Cừu nhíu mày nhìn về phía hai người, lúc nhìn tới Đông Phương Diễm Nhi trong ánh mắt của hắn tràn ngập cừu hận thần sắc.
Nhưng cảm xúc được hắn che giấu rất tốt, Đông Phương Diễm Nhi không hề phát hiện một chút gì.
Lúc hắn nhìn tới Lê Tùng Vân lại lộ ra vẻ không hiểu, hắn nhỏ giọng nỉ non:
"người này vốn không nên tồn tại mới đúng a".