Hạ Nắng

Chương 32: Yêu hai người cùng lúc?




- “Chi ra đây tao bảo xíu”

Phong làm sao thế mới có đầu tiết chưa vào lớp nữa mà nó đã “thăm” Chi rồi sao. Không lẽ vụ tặng socola và viết thư tình đã bị bại lộ

- “Có gì không Phong” Chi hơi tò mò nó kiếm cô vì chuyện gì nhưng rồi cũng mạnh dạn hỏi ra vấn đề

- “Thật sự là không phải m tặng thứ đó sao?”-nó vừa nói vừa cau mày khó chịu khiến người ta thật muốn nhảy xuống địa ngục cho nhanh

Nếu là Chi của lúc trước thì trong tình huống này nó đã vội khai ra ngay. Nhưng Phong không biết Chi đã thay đổi rồi. Haha! Nó lắc léo trả lời bằng cách đặt thêm nhiều nghi vấn hơn cho Hoàng Phong

- “Thế mày không nghĩ là con Thảo hay thằng Hùng tặng mày hả Phong. Sao mày ngây thơ vậy”

Đúng lúc này con Thảo đang trong lớp bước ra còn thằng Huy thì đang cùng đường bước đến. Cả hai bọn nó hình như đều đã trông thấy Phong và Hải Chi đang nói chuyện ở hành lang. À không là Chi bị tra hỏi thì hợp lí hơn

Tai con Thảo thính lắm mới ở đầu kia mà nó đã nghe hết lời trong câu Chi vừa mới thốt ra. Nó vội vừa bật vừa chạy thật nhanh lại chỗ hai đứa, là vị trí kế bên Hoàng Phong thì đúng hơn. Mặt nó tràn đầy câu hỏi

- “Tặng gì vậy Phong”

- “Thật ra Thảo cũng có tặng Phong một thứ nhưng nó không thể thấy bằng mắt mà chỉ có thể cảm nhận được”

- “Chính là tình cảm của Thảo á! Hì”

Hải Chi nghe mà muốn chạy vào nhà vệ sinh ói ngay cái bánh mì lúc nãy mới ăn ra. Thằng Huy đã nắm được tình hình nên chạy lại cản trở bọn nó nói chuyện, ngụ ý muốn dẫn Chi đi chỗ khác

- “Ôi nào! Sắp vào học rồi còn đứng đây tụm ba tụm bảy à”

- “Lớp trưởng thì vào lớp mà ổn định”

- “Chúng ta xuống cantin Chi nhé!”

Nói xong thằng Huy kéo Hải Chi đi luôn. Dù cho nó có kháng cự nhưng vẫn không ăn thua gì với người ta

Hai chữ “Chúng ta” mà Huy nhả ra đã làm Thời Phong tối sầm mặt lại, tâm trí cũng bị bao phủ bởi sương mù và mưa bão vô hình. Nếu vén tóc mái nó qua một bên thì người ta có thể thấy rõ chữ “Giận” luôn ấy. Cái mặt này bây giờ hợp làm “Quỷ” thì hơn. Không được, làm gì có con quỷ nào đẹp trai như thế, “thiên thần giận dữ” thì sao. Hợp quá, vậy là Hải Chi đang thích thầm thiên thần giận dữ à?

Chỉ còn mười lăm phút nữa là vào lớp nên hành lang trải dài ở tầng bọn nó đi đều đã trống trải hết mà không còn mấy bóng người. Ngoài lớp 12A2 là lớp có nhiều học sinh cá biệt nhất khối thì các lớp khác đều rất có nề nếp và tuân theo luật mà ban giám hiệu và giáo viên đưa ra. Do khung cảnh cứ trống trải quá nên buộc Huy phải nói gì đó để pha vào một chút vui nhộn và hài hước. Nhất là nụ cười của Hải Chi

Đúng vậy, lúc mà cả Hai đi xem Phim. Đó cũng là lần đầu tiên Huy thấy Chi cười, có lẽ lúc đó đã cướp mất một phần trong tim của nó. Chỉ là một nụ cười nhưng có thể làm một con người động lòng sao

- “Lúc nãy bọn mày nói gì thế” Huy chậm rãi hỏi han vấn đề

- “Không có gì đâu” Chi bao biện cho mình rồi cũng chủ động chuyển vấn đề

Nó nhớ rằng thằng Huy mới chuyển đến lớp này hồi đầu năm học nên hai năm trước nó chẳng có ký ức gì về bạn học này. Bây giờ mới tò mò hỏi tên lẫn họ

- “Ủa mà Huy ơi. Họ tên mày là gì thế”

Thằng Huy tưởng ai cũng biết vì lúc mới chuyển vào nó là tâm điểm của cả lớp chú ý, ai cũng lại làm quen giới thiệu, hoá ra lại còn có người không biết nó

- “Sao mày chả để ý gì cả! Là Trần Nhật Huy đó”

Chi nhanh miệng quá, nó đã lỡ mồm nói ra chữ

- “Người gì mà đẹp……” xong tâm thần với ổn lại thì lại tiếp tục suy nghĩ

Huy thế đã đẹp trai rồi mà tên lại còn đẹp nữa. Cứ như diễn viên nước ngoài í. Nếu Phong đẹp trai nhất lớp thì vị trí thứ hai là phải Cho thằng Huy ứng cử, do nó chơi thể thao nhiều nên da hơi ngăm một tí thôi chứ ngũ quan nó hài hoà, khuôn mặt góc cạnh, cao ráo chẳng khác gì thằng Phong, mỗi tội thằng Huy thì học kém

Huy biết Hải Chi đã có ý định khen mình đẹp, tên hay dù nó không nói hết câu nhưng nó cũng cảm thấy vui như được sưởi một chút hơi ấm bên trong. Uầy còn nữa, mức độ ga lăng của Nhật Huy được Hải Chi chấm cho 100 điểm luôn, lại còn tinh tế hết chỗ nói

Nghĩ lại nó chỉ biết cười trong lòng. Bởi khi mà chọn nước và thức ăn dưới cantin, nó vẫn chưa chọn xong nhưng đã thấy Chi chạy vụt đi thanh toán thì bay qua đuổi theo, đưa tiền ra giành trả cho bằng được, cô cantin thấy vậy còn cười cười bảo chúng nó dễ thương nữa khiến Chi ngại muốn đỏ mặt. Lúc đang say sưa gặm bánh mì thì Chi bị tương cà trong ổ bánh tràn ra dính lên hai ngón tay. Nó đang định chạy đi rửa thì Huy đã kêu chờ một xíu, chỉ một xíu thôi

Chi tưởng nó sẽ vào mượn cái khăn lau của mấy cô bán hàng cho nó chùi đỡ. Ai ngờ nó lại mua hẳn một túi giấy ăn to đùng bằng cái đầu chứ, vì đã hết loại nhỏ nên nó mua luôn

Chán hết chỗ nói, Cả hai người bên cạnh Lưu Hải Chi. Đều là tuyện sắc giai nhân thì đúng nhưng một đứa quá nhạt nhẽo không biết thể hiện tình cảm, một đứa thì lại quá ga lăng đến lố bịch. Thật là phân vân quá đi mất

Nếu như có thể yêu hai người cùng lúc thì quá tốt!