Sau trận đấu của Nam Cung Mị Ảnh thì các trận đấu khác cũng nhanh chóng diễn ra.
Đa phần những người này đều đạt tới luyện khí tầng 9-10 nên chiến đấu rất căng thẳng.
Nhưng cũng chỉ là đối với bọn họ cùng những người đồng cấp thôi tất nhiên là không tính Lâm Thanh Phong.
Trong mắt Lâm Thanh Phong những người chiến đấu cứ như là một cảnh slowmotion, nhìn một lúc rồi hắn cũng ngáp ngắn ngáp dài.
Ở trận thứ 20 rốt cục cũng tới lượt Nam Cung Tuyết ra sân lúc này Lâm Thanh Phong mới ngồi thẳng người rồi chú ý xem.
Đối thủ của Nam Cung Tuyết là một tên mập béo ú đạt đến luyện khí tầng 10.
Tên mập này có thủ đoạn phòng ngự rất kì lạ, hắn thổi phồng cơ thể như một trái banh để ngăn chặn những đòn tấn công của Nam Cung Tuyết khiến nàng không thể tồn thương tới hắn.
Nhưng có một điểm là khi làm vậy thì hắn cũng không thể di chuyển và tấn công được chỉ có thể bị động phòng ngự.
Nam Cung Tuyết sau khi tấn công một hồi không có tác dụng thì nàng nhíu mày suy nghĩ.
Nàng nhanh chóng nghĩ ra ý tưởng, hai mắt nàng phát sáng rồi tiến lại gần tên này, nàng giơ tay ra, trên tay xuất hiện một viên hỏa cầu.
Nàng đưa viên hỏa cầu lại gần tên mập và bắt đầu ngồi đó… đốt.
Mặc dù tên mập này chịu đau đớn rất giỏi nhưng quần áo của hắn thì không được a.
Nam Cung Tuyết thấy hắn chỉ biết đứng yên không động đậy, nàng muốn tấn công cũng không được nên nàng dùng hỏa cầu thuật để đốt quần áo của hắn.
Nhìn thấy hành động của nàng thì toàn đấu trường một mặt mộng bức, ngay cả tên mập cũng mộng bức.
Rất nhanh sau đó cả đấu trường phát ra tiếng cười vang, mọi người đều ôm bụng cười ra nước mắt.
Mộng Tiêu Dao hai mắt phát sáng, Lâm Thanh Phong nở nụ cười đen tối, Hỏa Vân tôn giả khóe miệng giật giật, hắn không biết phải nên khóc hay nên cười với hành động này của Nam Cung Tuyết.
Một lúc sau quần của tên mập rốt cục cũng bị đốt sạch, Nam Cung Tuyết nhìn hắn nở nụ cười rồi lại chuẩn bị đốt đến áo của hắn.
Tên mập lúc này thật sự sợ hãi, nụ cười vô hại của Nam Cung Tuyết lúc này trong mắt hắn là nụ cười của một tên ác ma.
Tên mập nhanh chóng la hét.
-Đừng, đừng, ngươi là ác ma, ngươi đừng tới đây. Ta nhận thua a.
Dứt lời xong tên mập nhanh chóng thu nhỏ người rồi dùng tay che lại bộ phận nhạy cảm, nhanh chóng chạy vào trong.
Toàn trường lại vang lên một trận cười đinh tai nhức óc.
Tên trọng tài thấy kết quả như vậy thì cũng lắc đầu sau đó mở miệng.
-Đối thủ đã nhận thua, vòng này người chiến thắng là Nam Cung Tuyết.
Nam Cung Tuyết nở nụ cười, nàng vui vẻ cúi đầu chào khán giả rồi đi vào trong.
Lâm Thanh Phong ngồi trên khán đài nhìn nàng chạy vào thì nở nụ cười rồi gật đầu hài lòng.
Một lúc sau Nam Cung Mị Ảnh và Nam Cung Tuyết rời khỏi khu vực dành cho tuyển thủ và nhờ một tên thủ vệ dẫn đường đến chỗ ba người Lâm Thanh Phong đang ngồi.
Mộng Tiêu Dao nhanh chóng chạy tới ôm lấy Nam Cung Mị Ảnh.
Lâm Thanh Phong nhìn thấy hai nàng đang đi tới thì mỉm cười gật đầu rồi mở miệng.
-Cả hai làm rất tốt.
Nghe được lời khen của Lâm Thanh Phong thì hai nàng nở nụ cười gật đầu rồi tiến lại ghế ngồi xuống.
Nam Cung Mị Ảnh mở miệng.
-Sau khi kết thúc 32 vòng đấu thì ngày mai sẽ tiếp tục tiến hành 16 vòng, ta cùng tiểu Tuyết đã được vào vòng trong nên hiện tại rảnh rỗi.
Lâm Thanh Phong gật đầu rồi mở miệng.
-Vậy tiếp theo mọi người muốn tiếp tục ngồi đây theo dõi hay là ra ngoài đi dạo?
Nam Cung Mị Ảnh không có ý kiến, còn Mộng Tiêu Dao và Nam Cung Tuyết đều cảm thấy đói nên nhanh chóng mở miệng.
-Chúng ta ra ngoài tìm gì ăn a.
Lâm Thanh Phong nở nụ cười nhìn hai nàng rồi gật đầu đồng ý.
Lâm Thanh Phong vừa muốn đứng dậy thì một đoàn người mang theo y phục màu xanh lam kiểu dáng khác biệt với Thanh Phong môn đã tiến đến đứng trước mặt bọn hắn.
Cầm đầu là một vị nữ phụ, nàng đứng trước mặt bọn người, nhìn về Nam Cung Mị Ảnh rồi nói.
-Xin chào vị tiểu hữu này, ta là Lạc trưởng lão của Thủy Tinh Cung ta muốn mời ngươi gia nhập vào Thủy Tinh Cung ngươi đồng ý không?
Nam Cung Mị Ảnh nhìn bọn người này rồi quay đầu sang nhìn Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong cũng hiểu ra ý đồ của bọn người này nên hắn nói với Nam Cung Mị Ảnh.
-Chuyện này nàng cứ quyết định, ta sẽ không ngăn cản lựa chọn của nàng.
Nam Cung Mị Ảnh gật đầu, nàng suy tư một chút rồi nhìn về phía bọn người Thủy Tinh Cung mở miệng.
-Ta sẽ không gia nhập, ta tới đây chỉ để tăng thêm kinh nghiệm chiến đấu chứ cũng không muốn gia nhập tông môn.
Lạc trưởng lão nghe được lời này thì nàng có chút thất lạc, nhưng vẫn cố gắng hỏi lại.
-Ngươi thật sự quyết định như vậy?
Đáp lại nàng chỉ có vẻ mặt kiên định của Nam Cung Mị Ảnh.
Lạc trưởng lão hít một hơi, nàng gật đầu rồi dẫn theo đám đệ tử rời đi.
Nhìn Lạc trưởng lão rời đi Nam Cung Mị Ảnh thở ra một hơi, rồi nở nụ cười vui vẻ, nàng đã quyết định đi theo Lâm Thanh Phong nên nàng không muốn phải gia nhập một tông môn nào khác.
Lâm Thanh Phong nghe được quyết định của nàng thì cũng nở nụ cười gật đầu.
Mặc dù hắn không muốn ngăn cản quyết định của nàng, nhưng hắn không muốn nàng gia nhập loại tông môn như thế này.
Trong mắt của Lâm Thanh Phong thì những tông môn này quá yếu, nếu Nam Cung Mị Ảnh muốn gia nhập tông môn thì hắn muốn nàng gia nhập một tông môn có cường giả như Hỏa Vân tôn giả tọa trấn hơn.
Quay đầu Lâm Thanh Phong dẫn đầu đoàn người rời đi đấu trường.
Cách Nam Cung Thành vài dặm đường, một bọn người mang theo lam sắc y phục đang tụ tập một chỗ.
Bọn chúng chính là người của Thanh Phong môn mà vài ngày trước đã bị Lâm Thanh Phong đánh bất tỉnh.
Phong sư huynh khuôn mặt âm trầm hắn nở nụ cười ác độc nhìn về Nam Cung Thành mở miệng lẩm bẩm.
-Lâm Thanh Phong a Lâm Thanh Phong, còn có những con tiện nhân kia, đợi vài ngày sau chưởng môn tới đây thì ta muốn cho các ngươi sống không bằng chết.
Bọn người ngồi xung quanh hắn cũng mang theo ánh mắt ác độc nhìn về phía Nam Cung Thành.
….
Bọn người Lâm Thanh Phong sau khi ra khỏi đấu trường thì liền đi tìm một chỗ để ăn trưa.
Ăn xong thì bọn hắn lại tiếp tục đi dạo xung quanh Nam Cung Thành mãi đến trời tối thì mới về tới Nam Cung gia tộc.
Về tới tiểu viện của Nam Cung Mị Ảnh thì Bách Hiểu Sinh đã đứng trước tiểu viện chờ đợi, thấy bọn Lâm Thanh Phong đã trở về thì Bách Hiểu Sinh nhanh chóng bước tới.
-Lâm tiểu hữu chuyện lớn không tốt.
Lâm Thanh Phong nhíu mày ra hiệu cho bọn người Nam Cung Mị Ảnh trở vào trước còn hắn ở lại nghe Bách Hiểu Sinh nói.
Bách Hiểu Sinh một mặt nghiêm trọng nói với Lâm Thanh Phong.
-Lâm tiểu hữu, theo như ta điều tra được thì mấy ngày tới bọn người Thanh Phong môn sẽ tìm đến ngươi.
Lâm Thanh Phong nghe tới đây thì một mặt khinh thường nhìn lại Bách Hiểu Sinh.
Bách Hiểu Sinh nhận ra được vẻ khinh thường của Lâm Thanh Phong nên cố gắng nói tiếp.
-Lần này thật sự không tốt, người tới sẽ là Chưởng môn Thanh Phong môn, Quân Vô Tà.
-Quân Vô Tà là một tên nổi danh ác độc, hắn là một Hóa Thần kì tu sĩ a.
Lâm Thanh Phong nghe được lời của Bách Hiểu Sinh thì cũng nhíu mày, thật sự hắn không quan tâm lắm một tên Hóa Thần kì tu sĩ.
Theo đánh giá của Hỏa Vân tôn giả thì thực lực hiện tại của Lâm Thanh Phong cũng ngang bằng Luyện Hư viên mãn tu sĩ nên hắn không sợ.
Phải biết rằng thực lực của Luyện Hư kì và Hóa Thần kì cách nhau một trời một vực rất khó để vượt qua.
Chỉ cần một tên Luyện Hư kì cho dù là yếu ớt nhất trong những Luyện Hư sơ kì thì cũng có thể đánh bại mười tên Hóa Thần kì viên mãn a.
Nhưng nếu là một tên Hóa Thần kì ác độc thì khác, bọn hắn có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.
Đây mới chính là điều làm Lâm Thanh Phong lo lắng.
Bọn người Nam Cung Mị Ảnh thì có hắn và Hỏa Vân tôn giả bảo vệ nhưng Nam Cung gia tộc lại khác a.
Mặc dù Lâm Thanh Phong không quan tâm Nam Cung gia tộc nhưng lão bà của hắn lại quan tâm a.
Nếu tên Quân Vô Tà nhằm vào Nam Cung gia tộc ra tay thì Lâm Thanh Phong cũng không có cách giải quyết được.
Lâm Thanh Phong suy nghĩ một hồi rồi hỏi Bách Hiểu Sinh.
-Như vậy, ngươi có thể đoán được bao giờ hắn tới đây a?
Bách Hiểu Sinh suy tính một chút rồi trả lời.
-Chắc khoảng chừng 3-4 ngày này, ta cũng không chắc được nhưng cũng cỡ như vậy.
Lâm Thanh Phong sờ cằm rồi gật đầu mở miệng.
-Vậy được rồi, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ có cách giải quyết chuyện này.
Bách Hiểu Sinh vẫn có chút lo lắng nhìn về Lâm Thanh Phong, nhưng hắn cũng chỉ thở dài một hơi rồi quay đầu bỏ đi.
Lâm Thanh Phong cũng không có biện pháp nào khác, hắn nhíu mày suy nghĩ rồi bước vào tiểu viện.
Nam Cung Mị Ảnh vẫn đợi Lâm Thanh Phong ở trước cửa, thấy hắn suy tư bước vào thì nàng tiến lại hỏi.
-Sao vậy phu quân? Có chuyện gì khó nghĩ a?
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi nhìn nàng rồi lại nhìn Nam Cung Tuyết đang vui vẻ cười đùa với Mộng Tiêu Dao.
Đầu óc hắn bỗng dưng thông suốt, hắn nở nụ cười đen tối rồi nói.
-Không sao, ta đã có cách giải quyết.
Nam Cung Mị Ảnh tay che trán, nàng biết được mỗi khi Lâm Thanh Phong nở nụ cười như thế này thì sẽ có một người nào đó bị hắn đem đi làm lao công bất đắc dĩ.
Đúng như Nam Cung Mị Ảnh suy nghĩ, lần này Lâm Thanh Phong nghĩ tới biện pháp đó là Hỏa Vân tôn giả a.
…..Hết Chương 57…..