Nam Cung Mị Ảnh cau mày một cái rồi ngay lập tức phản bác.
- Không thể nào, Bán Yêu không thể tu luyện chứ đừng nói tới việc ngưng tụ ra Yêu Đan.
- Còn chàng hiện tại không những có thể tu luyện bằng Luyện Khí Quyết, mà còn có thể ngưng tụ ra Nguyên Anh, vì thế thiếp chắc chắn một điều rằng chàng không thể nào là Bán Yêu được.
Đối với việc Nam Cung Mị Ảnh phản bác, Lâm Thanh Phong đã dự tính trước được, hắn cũng không tức giận mà chỉ nhẹ nhàng nói.
- Khi biết được tổ tiên của ta là đời sau của thần Long, ta cũng từng nghĩ rằng đây là chuyện không thể nào, nhưng từ khi biết được ý định của Lạc Long Quân thì ta dần phải suy nghĩ lại một chút.
Nam Cung Mị Ảnh cau mày, nàng còn đang muốn hỏi gì đó nhưng Lâm Thanh Phong lại ngắt lời.
- Trong quyển sách mà dì ba đã đưa ta có viết rằng, những người thường xuyên ngưng tụ pháp lực, tuổi thọ sẽ bị rút ngắn, đặc biệt là những người bình thường, không phải các đời Hùng Vương và Thái Tử, tuổi thọ sẽ bị rút ngắn càng nhiều hơn.
- Lại thêm một chuyện là khi cùng đồng dạng sử dụng một lượng pháp lực để thi triển pháp thuật thì pháp thuật của các đời Hùng Vương cùng Thái Tử lại có hiệu quả cao hơn, mạnh hơn người bình thường.
- Hai chúng ta đã từng xem qua cha cùng những người khác thi triển pháp thuật, có lẽ nàng cũng nhận ra, số pháp lực mà cha sử dụng tuy rằng cùng số lượng với những người khác, nhưng về “chất lượng” thì lại cao hơn, cũng vì vậy mà pháp thuật mà ông sử dụng ra sẽ mạnh hơn.
“Đúng là như vậy, nhưng ý chàng muốn nói là gì?” Nam Cung Mị Ảnh tò mò hỏi.
Lâm Thanh Phong mỉm cười.
- Nàng có từng nghĩ tới, nơi này không tồn tại một dạng năng lượng nào, như vậy đám pháp lực mà ta cùng những người khác tu luyện được là từ đâu ra? Chẳng lẽ cứ ngồi yên tĩnh tọa một lúc là có được?
- “Trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí” câu nói này chắc nàng cũng hiểu được, đồng dạng như vậy, bọn ta phải trả một cái giá để đổi lấy pháp lực, và đó chính là… tuổi thọ, hay nói chính xác hơn đó là sinh mệnh lực.
- Sinh mệnh lực, cái thứ này ta cũng không hiểu rõ, nhưng có một điều ta chắc chắn rằng, sinh mệnh lực của Bán Yêu cường đại hơn người bình thường, cũng nhờ vậy mà Bán Yêu sống lâu hơn người bình thường rất nhiều, và đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho pháp lực mà các đời Hùng Vương luyện ra mạnh hơn người bình thường.
- Ở trạng thái bình thường thì dòng máu Yêu Thú trong cơ thể của các đời Hùng Vương đều không được kích hoạt, khiến cho sinh mệnh lực cũng bị phong ấn, vì thế tuổi thọ cũng chỉ ngang bằng với người bình thường mà thôi.
- Nhưng khi bắt đầu tu luyện pháp lực thì phần sinh mệnh lực bị phong ấn đó lại giúp các đời Hùng Vương ngưng tụ ra pháp lực có chất lượng mạnh hơn người thường, và giúp Hùng Vương bị giảm tuổi thọ ít hơn người bình thường.
- Nhưng bọn họ đều bị chuyển hóa thành Ma Vương hoặc yếu hơn một chút là Ma Tướng, nhưng đồng dạng đều kích hoạt phần sinh mệnh lực và có được tuổi thọ dài dằng dặc nên không ai có thể nhận ra điều này.
Nam Cung Mị Ảnh trợn mắt há mồm, nàng cũng không biết phải phản bác như thế nào, lại tiếp tục hỏi.
- Làm sao chàng lại biết được những chuyện này?
Lâm Thanh Phong mỉm cười, một tay chỉ lên đầu của mình, nơi đó có một cọng tóc bạc nhỏ đang đung đưa theo gió, ngoài nó ra thì bên cạnh đều đồng dạng là một đám tóc màu đen nên rất dễ thấy.
“Cái này…” Nam Cung Mị Ảnh nếu tản ra tinh thần lực thì nàng rất dễ dàng nhận thấy, nhưng từ ban đầu cho tới bây giờ nàng đều không làm như vậy, bởi vì thế giới này cũng không ai có thể gây nguy hiểm cho hai người, nếu có thì chỉ với tu vi của nàng thì nàng liền cảm nhận được sát ý từ phía xa, cũng không cần sử dụng tinh thần lực, vì thế mà nàng cũng không nhận ra Lâm Thanh Phong lại có thêm một cọng tóc bạc.
Lúc trước Lâm Thanh Phong liền nghi ngờ về phương pháp tu luyện pháp lực này, nên khi Nguyên Anh đưa ra Yêu Đan thì hắn liền kiểm tra lại cơ thể và phát hiện ra, vì thế hắn liền khẳng định suy nghĩ của mình.
Lâm Thanh Phong là một tên Nguyên Anh kì tu sĩ, sinh mệnh lực cường đại cỡ nào? Hắn sống một trăm năm cũng không biết khuôn mặt có trở nên lớn tuổi hơn một chút rồi mọc râu hay không chứ nói gì tới tóc bạc, hiện tại lại mọc ra một cọng, cũng tức là sinh mệnh lực của hắn thật sự bị ảnh hưởng.
Nam Cung Mị Ảnh trầm mặc, nhưng nghĩ tới việc Lâm Thanh Phong phải trả giá bằng sinh mệnh lực để tu luyện pháp lực thì nàng liền lo lắng.
- Như vậy, tại sao chàng lại tiếp tục tu luyện pháp lực? Chẳng phải làm vậy thì sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của chàng sao?
Lâm Thanh Phong mỉm cười lắc đầu.
- Không phải ta không muốn dừng, nhưng hiện tại ta thật sự cần một lượng lớn pháp lực để đưa hai người chúng ta rời khỏi đây.
- Nếu ta chỉ là người bình thường kích hoạt được phần sinh mệnh lực này, và trở thành Bán Yêu, cộng thêm Long Khí từ tiểu Long thì ta có thể dễ dàng rời khỏi.
- Nhưng hiện tại ta là một tên Nguyên Anh kì tu sĩ, còn có nàng là một tu sĩ có thể đánh bại Luyện Hư kì Viên Mãn, ta không biết được hai người chúng ta phải cần bao nhiêu pháp lực để có thể rời khỏi nơi này, vì thế ta phải cố gắng hết sức, luyện ra càng nhiều pháp lực càng tốt.
Nghe được lý do này, Nam Cung Mị Ảnh hai mắt liền đỏ lên, giọng nói cũng trở nên gấp gáp.
- Thiếp không cần, nếu chỉ vì rời khỏi đây mà lại khiến chàng phải như vậy thì thà rằng thiếp không bao giờ rời khỏi.
Lâm Thanh Phong mỉm cười, nhẹ nhàng ôm nàng rồi nói.
- Lão bà, nàng bình tĩnh lại một chút, không phải ta đã nói đây là suy nghĩ của ta sao?
- Nếu như suy nghĩ của ta là đúng, thì ta vẫn còn một lượng sinh mệnh lực cường đại bị phong ấn, chỉ cần ta kích hoạt được chúng thì sinh mệnh lực của ta sẽ phục hồi trở lại, thậm chí còn cường đại hơn trước.
- Còn chưa kể đến chuyện, hai người chúng ta nhất định phải rời khỏi nơi này, bên kia vẫn còn tiểu Tuyết đang đợi chúng ta đây, chúng ta không thể nào bỏ mặc muội ấy đúng không?
Nam Cung Mị Ảnh liền cúi đầu im lặng, nàng thật sự muốn phản bác, nhưng một phần nàng lại muốn trở về, nàng chỉ còn cách im lặng chấp nhận.
Nguyên Anh ở một bên ho nhẹ rồi nói.
- Dừng đi, đừng ở trước mặt ta thả thức ăn cho chó.
Câu nói của nó làm cả hai đều giật mình, Nam Cung Mị Ảnh theo phản xạ tự nhiên, xấu hổ muốn tránh khỏi vòng tay của Lâm Thanh Phong nhưng bị hắn cứng rắn ôm lại, chỉ thấy hắn lườm Nguyên Anh một cái rồi nói.
- Lăn qua một bên chơi đi, bọn ta cũng không bắt ngươi nhìn.
Nguyên Anh hừ lạnh một cái, nó cũng không thật sự rời khỏi mà chỉ nói.
- Trước tiên đừng nói những thứ này, quan trọng hơn hết là hiện tại ta và ngươi phải tìm cách kích hoạt số sinh mệnh lực kia, ngươi dự định muốn làm như thế nào?
Nói tới chính sự, Lâm Thanh Phong cùng Nam Cung Mị Ảnh cũng trở nên nghiêm túc, Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi nói.
- Theo như tiểu Long cùng ông nội nói lúc trước, thì khi chuyển hóa thành Ma Vương pháp lực cùng Ma Khí sẽ trải qua một khoảng thời gian thôn phệ lẫn nhau, sau đó bên thắng sẽ lấy được quyền chủ động.
- Nhưng theo ta nghĩ thì không phải vậy, đây là khoảng thời gian mà Long Khí bắt đầu dung hợp vào cơ thể, sau đó kích hoạt dòng máu yêu thú, lúc này cũng là khoảng thời gian mà ý thức các đời Hùng Vương trở nên yếu ớt nhất, vì thế ý thức của bọn họ dễ dàng bị Ma Khí hay nói đúng hơn là Oán Khí thôn phệ mất, và kết quả là bọn họ trở thành yêu ma.
“Như vậy, chúng ta phải dựa vào tiểu Long sao?” Nguyên Anh trầm tư một lúc rồi hỏi.
Lâm Thanh Phong gật đầu.
- Trước mắt chỉ còn cách như vậy.
Nói xong lời này, Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh đồng thời trầm mặc, thần sắc của cả hai đồng thời trở nên ngưng trọng, như lúc trước đã nói, cả hai vẫn chưa hoàn toàn tinh tưởng tiểu Long, nếu tiểu Long muốn thôn phệ lấy ý thức của Lâm Thanh Phong rồi trở thành “ổ cứng chính” thì đây là một cơ hội rất tốt, bởi vì lúc này ý thức của Lâm Thanh Phong sẽ trở nên rất yếu ớt.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh, lúc này một giọng nói lại cất lên.
- Bọn ngươi đang bàn tính chuyện gì mà không cho ta biết?
Giọng nói này chỉ có Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh nghe được, bọn họ liền nhận ra đây là giọng nói của tiểu Long, xoay người nhìn lại thì chỉ thấy tiểu Long hiện tại đã hoàn toàn chuyển hóa thành hình dạng của một con rồng nhỏ, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi, sắc mặt không thay đổi nói.
- Không có gì, hai chúng ta đang đợi ngươi tỉnh lại mà thôi, lại không muốn làm phiền ngươi đang hấp thu Long Khí nên chúng ta không nói với ngươi.
- Hiện tại ngươi đã tỉnh, như vậy chúng ta liền cùng nhau nói thôi.
….Hết Chương 239….