Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ

Chương 146: Cái hố to bự




Sau khi nghe Cửu Điệp Bán Tiên nói rằng muốn kể chuyện xưa, Lâm Thanh Phong liền nổi lên hứng thú, hắn cũng muốn biết một ít chuyện từ thời thượng cổ, vì thế mà hắn liền gật đầu đồng ý.



Nam Cung Mị Ảnh đứng một bên nhìn hai người nói chuyện, bọn hắn đều sử dụng thượng cổ ngôn ngữ nên nàng cũng chẳng hiểu gì, vì thế mà nàng có chút nhàm chán, nàng quyết định tiếp tục đi xem xét xung quanh, để lại hai người bọn hắn trò chuyện với nhau.



Cửu Điệp Bán Tiên cũng chẳng để ý tới Nam Cung Mị Ảnh, hắn cũng biết nàng không hiểu hắn nói gì, vì thế hắn thở ra một hơi rồi hỏi Lâm Thanh Phong.



-Ngươi có lẽ cũng biết lúc trước đã xảy ra một trận tiên nhân chi chiến ở trung tâm đại lục a?



Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, hắn đã từng nghe Nam Cung Tuyết kể rằng tại trung tâm Thông Thiên Đại Lục đã từng xảy ra một trận tiên nhân chi chiến, hiện tại nơi diễn ra trận chiến ấy cũng được mọi người công nhận là đệ nhất đại hiểm địa.



Cửu Điệp Bán Tiên gật đầu sau đó hắn lại tiếp tục nói.



-Như vậy ngươi biết nguyên nhân chính diễn ra trận chiến này sao?



Lâm Thanh Phong lắc đầu một cái rồi tiếp tục im lặng mà nghe Cửu Điệp Bán Tiên nói tiếp.



-Chắc ngươi cũng biết, đại lục này có tên là “Thông Thiên Đại Lục” nguyên nhân là do ở đây có một con đường nối thông trực tiếp tới Tiên giới.



-Con đường này lúc trước nó tồn tại ở trung tâm đại lục, nó giúp chúng ta có thể đi tới Tiên Giới, đồng thời cũng có thể giúp người ở Tiên Giới đi tới chỗ chúng ta.



-Bán Tiên cũng không phải là cảnh giới cao nhất, phía trên Bán Tiên còn có Tiên Nhân, mỗi vị Bán Tiên sau khi đạt tới Bán Tiên Viên Mãn sau khi đột phá lên Tiên Nhân cảnh giới thì sẽ được truyền tống thẳng đến Tiên Giới, người khác còn có thể gọi đó là Phi Thăng.



-Tuy nhiên việc đột phá thành Tiên Nhân rất khó, không phải ai cũng có thể thành công đột phá trở thành Tiên Nhân, nếu ngươi đột phá thất bại thì ngươi liền thân tử đạo tiêu, không có cách nào để ngươi có thể sống sót.



-Nhưng ngươi có thể dựa vào con đường ở Thông Thiên Đại Lục đi tới Tiên Giới, nếu ngươi đã ở Tiên Giới thì việc đột phá trở thành Tiên Nhân sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, cũng vì thế mà rất nhiều Bán Tiên đi tới Thông Thiên Đại Lục để lựa chọn con đường này.





-Nhưng do quá nhiều người lựa chọn con đường này, liền khiến chúng ta bị những thế lực lớn ở Tiên Giới chú ý, trong mắt bọn hắn, con đường này thật sự là một miếng mồi béo bở mà ai cũng muốn cắn một ngụm.



Cửu Điệp Bán Tiên nói tới đây thì Lâm Thanh Phong cũng đã đoán ra phần tiếp theo của câu chuyện, nhưng hắn vẫn im lặng chờ đợi Cửu Điệp Bán Tiên kể.



-Khi đó ở Tiên Giới đã xảy ra một trận chiến cực lớn, trận chiến lại diễn ra ở gần con đường này, bởi vì con đường này kết nối với Thông Thiên Đại Lục nên nơi đây cũng bị ảnh hưởng, sinh linh sinh sống vạn dặm xung quanh con đường có cảnh giới dưới Đại Thừa Kì tất cả đều chết hết, cây cối cũng không thể nào sống nổi.



-Bởi vì quá nhiều sinh linh chết oan uổng, hồn phách của bọn hắn không thể nào tiêu tan được, nên đã hóa thành oán linh ở lại đây, sau đó bọn hắn bắt đầu di chuyển ra bên ngoài làm hại những sinh linh khác.




-Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả, bọn người ở Tiên Giới, sau khi đánh nhau, bọn hắn lại bắt đầu cử người tới nơi đây để chiếm đóng Thông Thiên Đại Lục, khiến cho tất cả sinh linh lại lâm vào cảnh nguy hiểm.



-Con đường đó cuối cùng cũng chỉ là một biện pháp giúp Bán Tiên có thể dễ dàng đạt tới Tiên Nhân cảnh giới mà thôi, nhưng nó lại khiến tất cả sinh linh của Thông Thiên Đại Lục lâm vào cảnh nguy hiểm, vì thế nên tất cả Bán Tiên lúc đó đều quyết định sẽ phá hủy nó đi, không để người của Tiên Giới gây nguy hiểm tới Thông Thiên Đại Lục.



Cửu Điệp Bán Tiên nói tới đây thì Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi sau đó lại tiếp lời.



-Cũng vì như vậy, nên đã diễn ra trận Tiên Nhân chi chiến sao?



Cửu Điệp Bán Tiên gật đầu, rồi sau đó lại tiếp tục nói.



-Mặc dù trận chiến lúc đó bọn ta đã thành công phá hủy con đường đó, nhưng bọn ta cũng chỉ có thể gọi là thắng thảm, tất cả Bán Tiên cùng những tu sĩ tham gia trận chiến đều chết, chỉ còn có 3 Bán Tiên có thể sống sót, và một trong số ba người đó là ta.



-Nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại ở đó, số tu sĩ cùng Bán Tiên đã chết trong trận chiến đó lại bắt đầu hóa thành oán linh, vì thế ba người bọn ta đã dùng tất cả sức lực còn lại của mình mà tạo ra hai trận pháp cực lớn một cái để ngăn cản oán linh, đồng thời một cái còn lại có thể tịnh hóa bọn chúng giúp bọn chúng siêu thoát.



-Sau khi trận pháp hoàn thành thì hai người khác đều chết, chỉ còn một mình ta trở về động phủ để lại truyền thừa sau đó ta cũng chết đi, cho tới hiện tại gặp được bọn ngươi.




Nghe Cửu Điệp Bán Tiên nói tới đây, Lâm Thanh Phong liền có cảm giác không ổn, hắn cau mày thật chặt rồi hỏi lại.



-Theo lời ngươi nói, hiện tại đã trải qua hàng chục vạn năm rồi, đáng ra tất cả oán linh đều phải bị tịnh hóa đúng chứ?



-Nhưng theo ta biết được, mặc dù oán linh đúng thật là không có đi ra khỏi khu vực Tiên Nhân Chiến Trường, nhưng bọn chúng cũng không có dấu hiệu gì gọi là đã được tịnh hóa cả, bọn chúng vẫn luôn ở tại nơi đó, nơi đó vẫn là một vùng đất chết.



Lâm Thanh Phong vừa dứt lời, Cửu Điệp Bán Tiên liền biến sắc, hắn lập tức hét lớn.



-Không thể nào, lúc đó bọn ta thật sự đã làm ra một trận pháp chuyên dùng để tịnh hóa oán linh, đừng nói là oán linh Bán Tiên, cho dù là Tiên Nhân cũng không thể chịu được.



Lâm Thanh Phong thở ra một hơi, chuyện này thật sự bắt đầu rắc rối rồi, hắn dùng tay bóp trán một lúc mà vẫn không nói câu gì, Cửu Điệp Bán Tiên sắc mặt đen kịt, hắn liền nghĩ tới một loại khả năng, nhưng hắn vẫn không thể tin tưởng vào điều này, miệng hắn vẫn luôn lầm bầm.



-Không thể,…không thể nào…không thể nào…



Nhìn biểu hiện của Cửu Điệp Bán Tiên, Lâm Thanh Phong liền hiểu được rằng, hắn đã nghĩ tới điều gì rồi, nhưng hắn vẫn chưa thể chấp nhận mà thôi.




Lâm Thanh Phong thở dài một hơi, hắn lấy lại vẻ mặt nghiêm túc rồi tiếp tục lên tiếng.



-Còn nữa, sau trận Tiên Nhân Chi Chiến đó, tất cả tu sĩ ở Thông Thiên Đại Lục không ai có thể đạt tới Bán Tiên cảnh giới nữa, tất cả Đại Thừa Kì Viên Mãn đều thất bại hết, ta tin rằng ngươi cũng hiểu điều ta muốn nói đi?



Cửu Điệp Bán Tiên mang theo vẻ mặt không thể tin tưởng mà nhìn Lâm Thanh Phong, hắn không muốn tiếp nhận kết quả này đâu, nhưng vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Thanh Phong thì hắn đã biết, đây là sự thật.



Cửu Điệp Bán Tiên trầm mặc một lúc lâu, sau đó hắn thở dài một hơi chán nản rồi trả lời.




-Muốn để Đại Thừa Viên Mãn đột phá Bán Tiên cảnh giới, thì cần một loại khí, đó chính là Nguyên Khí, còn để Bán Tiên cảnh giới đột phá lên Tiên Nhân cảnh giới thì cần một loại khác đó chính là Tiên Khí.



-Nguyên Khí cũng giống Linh Khí, nó cũng được Thiên Địa hình thành, tuy nó cũng giống Linh Khí có mặt ở khắp nơi, nhưng không đạt tới Đại Thừa Viên Mãn thì không có cách nào sử dụng nó.



-Ở Bán Tiên cảnh giới, ngươi phải sử dụng Nguyên Khí chuyển hóa thành Nguyên Lực để tu luyện, rồi về sau khi đạt tới Tiên Nhân cảnh giới thì sẽ sử dụng Tiên Khí.



-Còn về Tiên Khí thì có thể hiểu đơn giản là loại Nguyên Khí cao cấp, chỉ có thể để cho Tiên Nhân sử dụng, nhưng chỉ có Tiên Giới mới có Tiên Khí, còn ở nơi này thì không có.



-Theo lời ngươi vừa nói, hiện tại cũng không tồn tại Bán Tiên cảnh giới, ta nghĩ nguyên nhân lớn nhất là do hiện tại Nguyên Khí quá thiếu thốn không đủ để tu sĩ đột phá lên Bán Tiên.



Cửu Điệp Bán Tiên nói tới đây, sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên, hắn trầm giọng nói từng chữ.



-Một trong số hai người kia… vẫn còn sống.



Cửu Điệp Bán Tiên hít vào một hơi để lấy lại bình tĩnh, sau đó hắn lại tiếp tục nói.



-Một trong số hai người bọn hắn, đã sửa đổi trận pháp dùng để tịnh hóa oán linh, tạo thành một trận pháp hấp thụ Nguyên Khí cực lớn, cũng chính vì thế mà về sau những tu sĩ Đại Thừa Kì Viên Mãn đều thất bại khi đột phá Bán Tiên.



Lâm Thanh Phong sắc mặt cũng nghiêm trọng hẳn lên, hắn đưa tay bóp trán, hắn không ngờ rằng, hôm nay chỉ có việc đi tìm Diệu Hương mà thôi, nhưng sau đó hắn lại đạp vào cái hố lớn này.



Chuyện của Hỏa Vân tôn giả còn chưa xong, hiện tại lại đạp chân vào cái hố mang tên “Bán Tiên” to bự này, hắn chỉ là một tên Trúc Cơ Viên Mãn thái điểu thôi được chứ? Tại sao hết chuyện này tới chuyện khác lại cứ tìm tới hắn?



Vì vậy Lâm Thanh Phong âm thầm thề, từ nay về sau, hắn sẽ không tiếp tục nghe kể chuyện xưa, lần trước Hỏa Vân tôn giả, hiện tại lần này cũng vậy, đối với Lâm Thanh Phong lúc này hai từ “chuyện xưa” chẳng khác gì cái hố to bự được đào ra chờ hắn đi lấp lại.