Hạ Cơ

Quyển 1 - Chương 7




Tần Sở vừa mới chuẩn bị đưa nam căn đang dựng đứng vào trong u huyệt, thì lại nghe tiếng chuông cửa làm phiền. Tần Sở làm bộ như không nghe thấy, bộ dáng chuẩn bị thẳng lưng đi vào.

"Hình như có người gõ cửa." Hạ Cơ toàn thân phiếm hồng, thanh âm suy yếu nói.

"Có sao? Sao anh không nghe thấy." Tần Sở định giả ngu, chuông cửa lại tựa hợp với tình hình vang lên. Thật là! Tần Sở quả thực muốn mắng cái tên tới phá hỏng đại sự của mình. Anh chỉ có thể đem cơ thể trần trụi của Hạ Cơ ôm vào phòng ngủ.

"Không cho mặc quần áo, chờ một chút anh sẽ trở lại ngay." Nói xong còn không quên ở trước ngực của Hạ Cơ cắn một cái.

Lỵ Na đứng ở ngoài cửa, lại nóng lòng muốn nhìn thấy chàng bạch mã vương tử của mình.

"Cạch" tiếng cửa mở ra. Nếu là ngày thường, nhìn mối tình đầu đã lâu không gặp, mọi người khó tránh khỏi nổi lên một tia hoài niệm với người cũ. Bất đắc dĩ lúc này Tần Sở dục hỏa còn chưa hạ xuống, thật sự khó mà bày ra thái độ hảo cảm gì.

Mà lúc này ở trong mắt Lỵ Na, Tần Sở vẫn như cũ anh tuấn tiêu sái, trên mặt mọc ra chòm râu làm cho anh tăng một phần nam nhân thành thục cùng già dặn. Nhưng mà cô ta tuyệt đối không thể tưởng tượng được mấy phút trước anh dùng chính bộ râu của mình mà cọ tới cọ lui ở trên ngực và ở phía dưới của nữ nhân khác.

Lỵ Na chăm chú nhìn thân hình cao lớn của Tần Sở, trong ánh mắt dường như chứa tất cả thâm tình. Cô ta như vậy Tần Sở sao có thể không nhìn ra được.

"Tìm tôi có chuyện gì?" Tần Sở vội vàng muốn trở về ngủ cùng với nữ nhân của mình, mới lười cùng cô ta ở đây vô nghĩa.

Cố tình Lỵ Na lại tự cho rằng Tần Sở đối với mình vẫn còn tình cảm sâu đậm, bởi vì không biết biểu đạt mới khiến hai người đường ai nấy đi. Lại biết Tần Sở tính tình vốn kiêu ngạo, lần này cô ta nguyện ý cúi đầu trước.

"Thế nào thì hai chúng ta cũng là người quen cũ, anh không mời em đi vào nhà ngồi sao?" Lỵ Na ngón tay hướng bên trong chỉ chỉ, kỳ thật ngoại hình của Lỵ Na không tồi, cô ta trong mắt nam nhân khác có thể là nghịch ngợm đáng yêu. Nhưng còn đối với Tần Sở, chính là không biết phép tắc đúng mực.

"Không tiện."

Tần Sở gọn gàng dứt khoát muốn đuổi cô ta về. "Đừng cùng tôi nói cái gì chuyện ngày xưa, tôi ở thời điểm chia tay không phải đã nói rồi sao? Về sau coi như không quen biết, cô hơn nửa đêm tìm tôi rốt cuộc là có chuyện gì?"

Lỵ Na nào chịu nghe, ỷ vào chính mình so với hắn lùn hơn nhiều, trực tiếp khom lưng từ dưới cánh tay đang chống cửa của Tần Sở đi vào.

Tần Sở cảm thấy tức đến khó thở, đầu óc của cô ta có phải bị bệnh hay không?

"Tôi kêu cô đi ra ngoài, cô có nghe thấy không?" Tần Sở trực tiếp quát lên.

Hạ Cơ ở trong phòng tự nhiên được hệ thống thông báo, bạn gái cũ của Tần Sở tìm đến, cô tự nhiên sẽ không thể ngồi chờ chết. Tìm cái áo ngủ sạch sẽ tròng lên rồi liền ra ngoài.

Hạ Cơ đi ra ngoài thì nhìn thấy Tần Sở mặt nhăn nhó đang túm một cô gái đuổi ra bên ngoài.

"Tần sở, anh đang làm gì vậy?" Tần Sở nghe thấy âm thanh liền cứng lại, chuyện này thật không dễ giải quyết.

"Cô chính là?" Hai cô gái đều đang đánh giá kỹ đối phương.

"Tôi là bạn gái của anh ấy." Lỵ Na lập tức buột miệng thốt ra.

"Bạn gái cũ." Tần Sở hoảng loạn giải thích, sợ sẽ khiến cho Hạ Cơ hiểu lầm cái gì.

"Vậy sao, còn tôi là chủ nhà của Tần Sở." Nghe thấy câu của Hạ Cơ, Tần Sở liền biết là Hạ Cơ đang không vui.

Nói thật, Lỵ Na không nghĩ tới chủ nhà của Tần Sở lại đẹp như vậy, giọng nói mềm mại, dáng người cho dù bị giấu ở phía sau cái áo ngủ cũng có thể thấy rõ đường cong quyến rũ. Cho dù từ nãy tới giờ cô ta bị Tần Sở lôi kéo ra ngoài cũng xem nhẹ hương vị tình dục trong nhà, cũng không chú ý tới trên người Hạ Cơ đầy dấu hôn đỏ. Nhưng giữa nữ nhân với nhau đều rất mẫn cảm, hiển nhiên cô ta phát hiện Hạ Cơ tiềm tàng nguy hiểm.

"Tần Sở từ trước đến nay tính tình đều không tốt, con người lại lạnh nhạt như băng, cô làm chủ nhà khẳng định sẽ cảm thấy khó xử." Lỵ Na bắt đầu phát chiêu.

"Sẽ không đâu, Tần Sở rất nhiệt tình, cũng dễ ở chung nữa." Hạ Cơ liếc Tần Sở một cái.

- -----------------------