Gửi Nhà Kế Bên

Chương 8: Cảm xúc lẫn lộn




Thế là nó phải tranh thủ chí ít có bữa được tung tăng đi chơi chứ, nói đi chơi có vẻ hơi quá bởi vì như cũ, tình hình dịch cũng không xấu không tốt nên nó cứ phải hạn chế đi lại, chứ láo nháo vớ vẩn mà mắc phải ca nào f0 hay f1 thì có mà đi đời nhà ma:))

Đi một mình với 2 tên bô lão kia thì chán èo, nên nó rủ cả Gia Linh đi chung, đi sáng rồi tối rồi về chứ mấy, đi lượn cũng chẳng nên đi nhiều. Để ghi lại khoảnh khắc đi chơi đáng lịch sử này, nó vác cả máy ảnh đi nữa hehe. Cái máy này bố thưởng cho nó từ sinh nhật năm ngoái cơ mà nó chụp được mí cái, chả biết sử dụng nên thôi vứt xó.

- Tao bảo _ Thanh Duy ngồi vào ghế phụ quay xuống chỉ nó_ Tao mấy ngày nghỉ hiếm hoi không công để đưa mày đi chơi đã đành, dựa vào đâu tiền lại tiêu của tao.

- Mẹ bảo thế mà, tại anh về không đúng ngày_ Nó tìm tòi cái máy chụp ảnh, không được quay sang Gia Linh_ Ê mày lâu lắm rồi tao chả động, nó bị làm sao ấy.

Gia Linh tặc lưỡi.

- Xin mày, biết tao mù công nghệ thì chớ hỏi.

Nó bĩu môi, quay lại tự chỉnh chỉnh bấm bấm nhưng thực ra cả hiểu cái quái gì sất.

- Nút này này_ Ngón tay thon dài của anh chỉ vào cái nút trên tay nó.

Ồ quên mất, anh đang ngồi ngay cạnh nó:)))

Chẳng biết sao nhưng chắc do quen rồi nên nó hạn chế đỏ mặt khi thấy anh hay anh làm những cái gì đó gọi là … thân mật? Bây giờ nó cũng thấy bình thường chứ không kiểu ngại ngại nữa.

Nó nghe anh nói còn cãi bướng.

- Đâu, đây là nút xóa mà.

- Đây mới là nút xóa này cô nương.

- À

Nó cốc đầu nó.

- Này thì lớn miệng.

Nó chỉ lẩm bẩm rủa tên yêu nghiệt này trong miệng chứ có dám nói gì đâu hic hic...

Chỉ mất tầm 2 tiếng kém là tụi nó đến khu vui chơi hê hê, dù nghe có vẻ hơi trẻ trâu vì 2 con lớp 11 và 2 thằng hai chục nồi bánh chưng dẫn nhau đến khu vui chơi thì nghe nó rất ư là …………

Dù sao cứ chơi hết mình cái đã...

Lâu lắm rồi nó mới như kiểu trở về tuổi thơ. Bọn nó chơi nhà ma, tàu lượn siêu tốc, đu quay đủ thứ. Đương nhiên là chỉ 2 đứa con gái, chứ già đầu như 2 tên kia đi để trúa hề à ~~

Nó với Gia Linh vừa đi vừa ăn kem.

- Này …

Nó huých tay nhỏ.

- Ờ, sủa.

- Mày không thể xem xét anh tao được à?

Gia Linh đỏ mặt nhìn nó.

- Mày bị điên à đù mé!!

- Không, tao thấy lão cũng gọi là hơi xíu xịu í, mày ………

Nó hẩy hẩy.

- Thay vì lo cho tao_ Gia Linh đánh mắt về chỗ anh với Thanh Duy đang an ủi ví tiền của lão_ Mày nên lo cho mày đi..

- Tao á?_ Nó mặt không đỏ tay không run_ Tài nguyên như thế chưa chắc đã đến lượt tao khai thác.



- Nhưng anh ấy có đồng ý với chị bữa nọ đâu. Hơn nữa ngoài mày cũng chằng thân với ai.

- Sao tao biết được, trên đại học có nhiều mối quan hệ chứ.

- Hmm cũng phải.

………

4 đứa nó kéo nhau đi xem phim. Nhưng …

- Thề :)_ Thanh Duy kìm nén không đập nó_ Bố mày xin mày Vân ạ, mày bao nhiêu tuổi?? Xem Tom và Jerry????

- Gớm thôi ông im mẹ mồm đi! Bảo xem đống anime bên kia thì chê máu me tàn bảo khóc lóc sướt mướt, giờ xem hoạt hình thì làm sao, ý kiến à??!!_ Nó nhún chân lên cãi nhau với tên vô lí kia.

- Nào nào nào_ Gia Linh kéo nó về thì thầm_ Tại mày ăn tạp quá đấy.

- Anh có ý này_ Anh nãy giờ đứng xem hài giờ mới lên tiếng.

Và cuối cùng, bọn nó cùng dắt nhau đi xem … thám tử lừng danh Conan :)))

Ngay từ đầu ngoan ngoãn xem tớ muốn ăn tụy của cậu hay Tháng tư là lời nói dối của em có hơn không:))

Giờ thì hay rồi, đúng anime tủ của nó.

- Xin lỗi các anh chị, nhưng giờ rạp chỉ còn vé tình nhân thôi ạ

Bốn đứa nó kiểu :………

" Không sao, cứ mua rồi mình với con điên kia một đôi, úi xời"

- Nếu anh chị mua 1 cặp vé và không rời khỏi rạp trong thời gian chiếu phim thì sẽ được giảm 20% vé và tặng quà kèm theo ạ.

Quà?!!!

- Em mua 2 đôi vé!!!

Nó không chần chừ đập bàn chốt giá trước 4 con mắt tròn vo và 2 con mắt tóe ra lửa.

……

- Aiyaaaaaaaaaaa

Nó vỗ trán đành đạch.

- Sao đấy?_ Anh cầm hộp bỏng ngồi xuống_ Ngồi với anh thiệt thòi thế à??

- Không phải thế _ Lời quá í chứ _ Nhưng em tưởng lươn lẹo cũng được.

- Haha_ Anh phì cười_ Khôn như em đâu chả có.

Aiya thặc là không vui mà

Nó phần vì khôn được buôn chuyện với cái Linh. Nhưng cơ mà, như này thì Gia Linh được ngồi cạnh lão anh của nó, nó được ngồi cạnh tên crush đầu đời, lại được free 20% vé và được tặng thêm quà

1 quyết định sáng ngời của nó trúng 4 đích :)))

Trong rạp mọi người xem phim rất chăm chú, nó cũng có tư tưởng vậy nhưng nó buồn ngủ thật sự luôn đấy, movie này cũng xem ròi nhưng do hên xui nên vào đây còn hơn để lão già kia phách lối, giờ thì hay rồi, buồn ngủ chết đi được:))

- Buồn ngủ à?



Anh nói khẽ ngó ngó nó.

Nó ngáp lên ngáp xuống.

- Dạ, hơi chán ạ.

- Thế nói chuyện với anh xem nào.

- Trong rạp làm phiền người ta í.

- Nói bé có sao đâu_ Anh cười_ Tuần sau anh lên trường rồi.

Tuần sau? Nhanh thật đấy, nó với anh cũng quen biết được lâu lắm lắm rồi

- Vậy ạ?

- Không nói gì sao?

Nói gì giờ? Nói là không muốn lắm à?

- Đâu có ạ, thì anh học đại học, lên trường là dĩ nhiên rồi. Khi nào anh đi ạ?

- Bữa Duy nó đi là anh đi

Nó lăn tăn không biết có nên hỏi anh hay không.

- Hmmm, em hỏi cái này được không?

- Được mà.

- Anh biết chị ấy đúng không?

Nó ngập ngừng. Tay anh đang lấy bỏng dừng lại, rồi lại quay về động tác cũ.

- Anh không có.

- Em còn chưa nói là ai.

Mắt nó có chút ngờ vực nhìn anh. Nhưng hình như nó vượt quá bổn phận rồi, lấy tư cách hì mà hỏi anh chuyện riêng như thế chứ.

- ……

- Hahaha em trêu tí thôi, úi chà gì mà căng thế_ Nó quay mặt che đi mắt hơi ửng ửng đỏ, đẩy tay về phía anh_ Bạn em nó thích anh lắm, còn hỏi em xin in tư cụa anh cơ...

Anh cười gượng...

- Thế em cho à?

- Không cho, xong bị người ta cạch mặt rồi.

- Thế à?

- Vâng..

Đột nhiên cat hai đứa im lặng.

Trong cổ họng của cả hai, dường như có gì đấy, muốn nói nhưng không thế nói ra khỏi.

Mới chốc còn vui vẻ, giờ lại hóa im lặng..

Hoa đào nở nhanh đẹp đến thế, nhưng tàn lại thật mau …