Buổi tối sau khi học hành xong, mặc sự dụ dỗ của bọn bạn, nó mặc váy ngủ rồi chạy xuống nhà đợi mẹ con cô Như sang chơi.
Nó vừa chuẩn bị trái cay vừa nói chuyện với mẹ.
- Khiếp cô Như xinh thật mẹ ạ..
- Thì tại cô ấy dưỡng da xịn chứ sao_ Mẹ nó vuốt tay lên mặt _ Phải chi bố con chúng mày không làm khổ mẹ, không tao cũng phải trẻ ra 20 tuổi.
Nó nhìn nhìn.
- Mẹ à, mẹ cũng đã 39 rồi đấy. Người ta mới có 25 26 gì…
- Hả?_ Mẹ nó nhìn nhìn _ Xin lỗi đi chị ạ, "em" như sinh trước tôi 8 tháng :))
- Nà ní????_ Nó tròn mắt, sao mà trẻ thế_ Ơ vậy sao mới có con nhỏ thế nhỉ ?
Mẹ nó nghe nó nói, đánh mắt sang hỏi.
- Mày điên à, nhỏ là nhỏ thế nào, mày cũng phải …
- Có ai ở nhà không??_ Tiếng cô Như ngoài cửa truyền vào.
- Ơi!!!! Ra ngayy!!!
Mẹ nó ngưng nói chạy ra mở cửa.
Nó cũng không bận tâm, bê đĩa trái cây ra nhà khách, kkk để còn chơi với " em bé nhà cô " nữa.
Cô Như bước vào thấy nó cười.
- Ôi bé nhà chị này, hồi trưa con bé sang, bảo nó ở lại mà chắc nó ngại. Gớm… hôm nào sang nhà cô ăn cơm.
Nó cười cười hỏi.
- Vậy em nhà cô có sang không ạ??
Chả hiểu sao mẹ nó với cô Như nhìn nhau cười. Nó phát hỏi chấm. Cô Như nhìn ra cửa vẫy vẫy.
- Quân!! Vào đây chơi, đứng đấy làm gì?
Ôi bé trai hỏ??? Ôi tròi iu quáaaaaaa
………
Một thân hình cũng phải hơn mét 7 rưỡi đứng trước mặt nó.
- Con chào dì..
- Ôi con trai chị như soái ca ấy, ôi trời lại đây dì xem nào
Nó :
Bé tiểu thịt tươi của chịiiii
- C…con trai cô??
Nó run run.
- À _ Cô Như kéo nhanh cậu con trai đang tháo giày ngoài cửa_ Đây là con trai dì, Đoàn Minh Quân, năm nay 20 tuổi, sinh viên đại học năm 2, đẹp trai học giỏi độc thân vui tính nha con:3333
Nó đỡ ra mất mấy giây...
Cái anh này là cái anh sửa xe giúp nó nè!!!
- Anh …… anh……anh……
Nó run run chỉ tay.
Mẹ nó lẻ cái đốp vào tay nó.
- Chỉ cái gì mà chỉ! Để cô với anh vào xem nào..
Nó lui lui tránh đường.
Vấn đề là ……
LÚC NÃY NÓ CÒN NHẬN NGƯỜI TA LÀ EM ZAI TỈU THỊT TƯƠI!!!!!
Thật mất mặt hết sức hicccc
Nó đen tối rúc một mình ở một góc, nhưng nghĩ lại cũng thấy may, gặp lại ân nhân của mình, mặc dù vẫn bị phạt đi muộn :(
- Ơ sao Vân buồn vậy cháu?_ Cô Như hỏi nó.
Nó cười cười xua tay.
- Không đâu cô.
Giờ nó mới nhìn sang cái "anh" kia. Nhưng phải nói thật là đẹp trai thật sự. Từ lúc vào bịt khẩu trang nên nó không thấy, giờ tháo khẩu trang phải nói là …… mlem gheeeeeee
Thay vì lúc sáng mặc cả cây đen sì ngầu lòi thì bây giờ ảnh lại thay đồ cộc tay, quần vải, đúng style xịn xò, đã thế còn rẽ mái nữa chứ. Hic cái nhan sắc đã cái nư.
Đẹp trai thặc … nhưng bé thịt tươi cute của mìnhhhhhhhhh
Nó mua mấy cái kẹo xịn xò tận siêu thị mãi trường vô ích mất rồi, có thể tự ăn nhưng vẫn đề là … nó dị ứng với dưa lưới.
Nói chuyện thì cũng chẳng nói nhiều, nhưng trai đẹp xuất hiện chẳng lẽ nhìn không, nó cũng chụp trộm được tầm chục tấm gửi cho Gia Linh. Đến lúc về, mẹ bảo nó ra khóa cổng luôn, hôm nay bố tăng ca, nó xỏ đôi dép thỏ hồng chạy ra, đi ngay sau Minh Quân.
- A…… n … này anh
Nó đỏ mặt. Ơ sao tự dưng gọi người ta chi??
Ảnh không nói gì quay đầu lại nhìn, nghiêng đầu ý hỏi muốn nói gì.
- À thì …_ Nó gãi đầu, chạy lại đưa tay ra trước mặt Minh Quân, tay nắm mấy cái kẹo_ Xòe tay ra
Anh ngơ ngác, hơi bất ngờ nhưng cũng làm theo.
- Cho anh_ Nó thả mấy cái kẹo vào. Hầu hết toàn vị dưa lưới, cũng có mấy cái vị cam nữa_ Cái này … cảm ơn anh hồi sáng.
- Em đang dỗ trẻ con hả?
Aaaaaa giọng ấm dã man.
Nhưng thực ra nó nghĩ anh là trẻ con thật.
- Thì … đâu phải trẻ con mới được ăn kẹo!!
Nó tá hỏa.
- Anh không anh thì trả em!
- Anh cũng đâu nói là không ăn_ Anh dửng dưng_ Cảm ơn nhóc.
Anh xoa đầu nó rồi về, không quên vẫy vẫy tay.
- Ngủ ngon<3
Nó đứng đực ra hồi lâu, miệng bỗng chốc lẩm bẩm.
- Ng … ngủ ngon..
………………
" Hí hí hí thấy nhan sắc thế nào??"_ Nó gửi 1 ảnh cho Gia Linh.
" Má cái nhà hàng xóm chuyển đến á?"
" Là cái anh sáng giúp tao đấy, trời định :)"
" Mai tao tình nguyện chở mày đi học"
" Cútttttt"
Nó vứt chỏng vó cái điện thoại rồi nằm úp sấp mặt cười haha một mình. Chậc, lần đầu tiên trai đẹp xoa đầu mình đấy há há
Nó lật lại trong thư viện ảnh.
[ ảnh hôm nay]
[ 5 ảnh]
Nó chỉ gửi cho Gia Linh 1 cái…
Vì cái kia là chụp trộm, còn 4 cái còn lại,là anh tự mỉm cười nhìn thẳng vào camera